HAPPY INDEPENCE DAY



Happy INDEPENDENCE DAY - JULY 4TH *** HAPPY BIRTHDAY

Le thi Khanh July 01 Huynh t Bich Lien july 23 ******* Mến chúc Các Bạn vui ngày sinh nhật cùng gia đình ,nhiều sức khoẻ và luôn may mắn NgocDung và nhom peda 67

Monday, December 1, 2008

Chuyến đi Minnesota


Tôi còn nhớ năm 2007,gia đình tôi có đi một chuyến đến tiểu bang Minnesota ở miền Bắc nước Mỷ, Add Imageđó là lần đầu tiên tôi đặc chân đến tiểu bang nầy.
Lý do là đi dự tiệc cưới của một đứa cháu trai,cô dâu làm cho National Guard của Mỷ và sẻ đi Iraque sáu tháng sau.Vì nể tình bà cô tôi nên sau khi dự đám cưới xong thì phải từ Khách sạn Hilton dọn về ở ba ngày nhà bố mẹ chú rể.Có tất cả 5 gia đình bà con từ các tiểu bang Florida,California,Utah,Uc ở lại như chúng tôi trong 1 căn nhà trên đồi có tất cả bảy phòng ngũ kể cả tầng hầm .
Ngày đầu tiên thì dự lể 'mở quà cưới' vào buổi sáng, sau đó chúng tôi được đưa đi dạo thành phố.



Minnesota là một tiểu bang nằm ở giữa Tây Bắc nước Mỷ, tiểu bang rộng lớn thứ mười hai và đựoc mệnh danh là "Mảnh Đất của 20,000 sông hồ"(Land of 20,000 Lakes)Vì sự hiện diện của những sông và hồ nơi đây mà tiểu bang mới có tên nầy.
Nơi đây thành phố Minneapolis-Saint Paul được tên là 'Thành phố Song Sinh'(Twin city),gần sáu mươi phần trăm dân chúng sống trong thành phố.Chỉ một con đường duy nhất chia hai thành phố Minneapolis và Saint Paul.


Minneapolis thì xây theo kiến trúc tân thời ngược lại




Saint Paul kiến trúc rất cổ xưa và là Thủ Đô của Minnesota.


Ngoài ra nếu nói đi viếng thành phố nầy mà không đến xem Trung Tâm Buôn Bán Lớn Siêu Thị(Mall of America.)một nơi buôn bán vỉ đại đươc xếp hàng thứ nhì trên thế giới là một điều thiếu sót.Trung Tâm Buôn Bán này nằm trong Thành Phố Song Sinh,đả khai trương năm 1992 và đả tiếp nhận cả 40 triệu du khách đến viếng.


Trung Tâm đã được xây cất với sự tốn kém là 650 tỷ đô la, Có tất cả hơn 520 giang hàng;số nhân viên làm việc quanh năm lên đến 11,000 người không kể số lượng lên cao hơn vào mùa lể ;12,550 chổ dành cho bải đậu xe.
Nếu đi một vòng trên một từng lầu thôi thì khoản cách xa độ 57
miles(93 kilometres)

.
Ta tưởng tượng rằng có thể để 258 bức tượng Nử Thần Tự Do(Statue of Liberty) vào bên trong cũa Trung Tâm Buôn bán nầy.
Mall of America lớn đến nổi có thể chứa đựng được 32 chiếc máy bay Boeing 747s và nếu muốn đi viếng tất cã các gian hàng phải mất 86 tiếng đồng hồ mới xem hết được.
Một điều rất thu hút du khách là du khách không phải trả thuế mua áo quần ở Minnesota.


Sau khi biết môt phần về lịch sử thành phố này thì chúng tôi trở về nhà bà cô tôi.Vừa vào đến thì thấy các bà các cô trổ tài làm bếp, nào làm bánh da lợn,bánh phu thê, bánh khoái Nguyệt Viên...cô nầy nhồi bột, bà nọ viết công thức cách làm,gọi nhau ơi ới rất là nhộn nhịp.Tôi chỉ học lóm vài món và chờ để được ăn thôi. Thật là vô tích sự.
Vi là vào tháng mười một của năm nên trời đả trở lạnh, có tuyết rơi phơi phới trông rất đẹp mắt.Thật là một cảnh thần tiên và thơ mộng.Lý do mà tôi rất thích sống ở nơi xứ lạnh là thế đó.Nhưng chỉ là điều mơ ước mà thôi.
Texas, nơi tôi ở mười năm mới có tuyết một lần,chỉ phất phơ từng lớp mõng rồi cũng tan đi rất nhanh,không có bốn mùa rỏ rệt nhưng bù vào đó ánh nắng luôn luôn chan hoà.
Sáng ngày hôm sau thì cùng đi chạy bộ với cô em họ, vì đã lâu không gặp nhau nên chạy gần cả cây số mà câu chuyện vẫn chưa kết thúc, tôi cũng không còn nhớ là chúng tôi đã nói gì nữa.Không khí thật trong lành và thoải mái.Lại một ngày trôi đi dưới sự tiếp đải ân cần cũa gia chủ.


Các bà rủ nhau đi Mall of America để mua sắm những quà kỷ niệm.Thật ra Trung Tâm Buôn Bán nào ở đất Mỷ cũng giống nhau thôi nhưng tại đây có sự đăc biệt của nó, có thể nói là to lớn và vỉ đại.
Cuộc vui nào cũng đến lúc phải kết thúc, bà con lần lượt ra về.
Đến lượt chúng tôi cũng phải chia tay.Ra đến phi trường lòng tôi cãm thấy vừa mất mát một cái gì không thể tả được, có lẽ cái đêm cùng tâm sự với bà cô tôi, đã làm tôi man mác buồn chăng? giữa tôi và bà có một tình cãm rất sâu đậm từ thuở tôi còn bé.Nhìn thấy thời gian đã làm bà già yếu hẵn đi lòng tôi rất xót xa và tôi không biết sẽ có dịp găp lại bà nữa không? Điều nay làm cho tôi ray rức không nguôi.

ký ức
NgọcD

No comments: