Thức đêm mới biết đêm dài
Nhớ ai mới biết chiều dài tình yêu
Một mai tuổi đã về chiều
Sao mình không nói những điều ...Yêu thương...
Đêm thanh vắng, trăng buồn lẻ bóng
Vấn vương sầu, biển sóng đầy vơi
Người còn cách biệt trùng khơi
Cô phòng giá lạnh, bóng đời quạnh hiu
Tình trong mộng, chắt chiu nỗi nhớ
Vạn ngày dài, trăn trở khôn nguôi
Đường tình lạc bước chia phôi
Lẻ loi cánh nhạn, đơn côi bên trời
Xuyên kẽ lá, trăng rơi từng mảnh
Đối bóng mình, nghe chạnh lòng đau
Cung thương từng phím giăng sầu
Tương giang đôi ngả, canh thâu nhớ người
Ngàn sao rụng, ngậm ngùi lệ nhỏ
Trở giấc sầu, cơn gió ngẩn ngơ
Nhện buồn, trăm mối đường tơ
Sợi thương, sợi nhớ, bao giờ mới thôi
Andrew Phan
Nhớ ai mới biết chiều dài tình yêu
Một mai tuổi đã về chiều
Sao mình không nói những điều ...Yêu thương...
Đêm thanh vắng, trăng buồn lẻ bóng
Vấn vương sầu, biển sóng đầy vơi
Người còn cách biệt trùng khơi
Cô phòng giá lạnh, bóng đời quạnh hiu
Tình trong mộng, chắt chiu nỗi nhớ
Vạn ngày dài, trăn trở khôn nguôi
Đường tình lạc bước chia phôi
Lẻ loi cánh nhạn, đơn côi bên trời
Xuyên kẽ lá, trăng rơi từng mảnh
Đối bóng mình, nghe chạnh lòng đau
Cung thương từng phím giăng sầu
Tương giang đôi ngả, canh thâu nhớ người
Ngàn sao rụng, ngậm ngùi lệ nhỏ
Trở giấc sầu, cơn gió ngẩn ngơ
Nhện buồn, trăm mối đường tơ
Sợi thương, sợi nhớ, bao giờ mới thôi
Andrew Phan
sưu tầm
NgọcD
No comments:
Post a Comment