Tôi mơ được trở về quê mẹ
Thăm mái nhà xưa, viếng xóm làng,
Gặp lại bà-con bè – bạn cũ.
Nhìn đồng lúa chín, bến đò ngang.
Tôi mơ trở lại với quê –hương,
Đi khắp non sông, vẹn nẻo đường.
Thăm lại bao nơi tôi đã sống,
Lòng còn ôm –ấp mãi tình thương.
Tôi mơ được trở về thăm Huế
Nhìn lại sông Hương, núi Ngự -Bình,
Đồng –Khánh ngoài sân hoa phượng thắm,
Tóc thề, áo trắng, dáng đoan trinh.
Tôi mơ trở lại thăm Đà –Lạt
Nhìn mấy hàng thông dưới nắng mai,
Nhìn lại Cam –Ly giòng thác trắng,
Xuân –Hương trở lại để tìm ai.
Tôi mơ ra Bắc thăm Hà – Nội,
Đi đủ ba mươi sáu phố -phường,
Tìm lại người xưa đường lối cũ,
Tình bao năm tháng vẫn còn vươn
Tôi mơ được ngắm giòng sông Hát,
Chương –Dương, Hàm –Từ ải Chi –Lăng
Hồn thiêmg sông núi còn đang vọng
Những bàn hùngg ca sóng Bạch –Đằng.
Bao năm từ độ ta xa cách
Sài –Gòn vẫn sống mãi trong tim.
Tôi đi về lại con đường củ
Tìm bóng hình xưa để nhớ em.
Bao năm lòng chẳng nguôi thương -tiếc,
Mơ tưởng quê –hương nhớ võ –vàng,
Nhớ người em nhỏ thời trinh –trắng
Mà giờ thôi đã bước sang –ngang.
Tôi mơ ngày đó không xa lắm
Được về thăm lại chốn quê hương,
Không phải trong mơ mà sống thật
Giữa lòng quê mẹ đượm tình thương
*Hoàng Mịch Điền là bút hiệu của Thầy Huỳnh Đình Tế
GS.Linguistics ĐHSP Saigon và Huế.
Bài thơ trích trong tuyển tập thơ “Theo Ngọn Mây Tần:,
South East Asian Culture & Education Foundation,
Huntington Beach , 1998 x.b.
Đức Nguyễn
Thăm mái nhà xưa, viếng xóm làng,
Gặp lại bà-con bè – bạn cũ.
Nhìn đồng lúa chín, bến đò ngang.
Tôi mơ trở lại với quê –hương,
Đi khắp non sông, vẹn nẻo đường.
Thăm lại bao nơi tôi đã sống,
Lòng còn ôm –ấp mãi tình thương.
Tôi mơ được trở về thăm Huế
Nhìn lại sông Hương, núi Ngự -Bình,
Đồng –Khánh ngoài sân hoa phượng thắm,
Tóc thề, áo trắng, dáng đoan trinh.
Tôi mơ trở lại thăm Đà –Lạt
Nhìn mấy hàng thông dưới nắng mai,
Nhìn lại Cam –Ly giòng thác trắng,
Xuân –Hương trở lại để tìm ai.
Tôi mơ ra Bắc thăm Hà – Nội,
Đi đủ ba mươi sáu phố -phường,
Tìm lại người xưa đường lối cũ,
Tình bao năm tháng vẫn còn vươn
Tôi mơ được ngắm giòng sông Hát,
Chương –Dương, Hàm –Từ ải Chi –Lăng
Hồn thiêmg sông núi còn đang vọng
Những bàn hùngg ca sóng Bạch –Đằng.
Bao năm từ độ ta xa cách
Sài –Gòn vẫn sống mãi trong tim.
Tôi đi về lại con đường củ
Tìm bóng hình xưa để nhớ em.
Bao năm lòng chẳng nguôi thương -tiếc,
Mơ tưởng quê –hương nhớ võ –vàng,
Nhớ người em nhỏ thời trinh –trắng
Mà giờ thôi đã bước sang –ngang.
Tôi mơ ngày đó không xa lắm
Được về thăm lại chốn quê hương,
Không phải trong mơ mà sống thật
Giữa lòng quê mẹ đượm tình thương
*Hoàng Mịch Điền là bút hiệu của Thầy Huỳnh Đình Tế
GS.Linguistics ĐHSP Saigon và Huế.
Bài thơ trích trong tuyển tập thơ “Theo Ngọn Mây Tần:,
South East Asian Culture & Education Foundation,
Huntington Beach , 1998 x.b.
Đức Nguyễn
giới thiệu
No comments:
Post a Comment