HAPPY INDEPENCE DAY



Happy INDEPENDENCE DAY - JULY 4TH *** HAPPY BIRTHDAY

Le thi Khanh July 01 Huynh t Bich Lien july 23 ******* Mến chúc Các Bạn vui ngày sinh nhật cùng gia đình ,nhiều sức khoẻ và luôn may mắn NgocDung và nhom peda 67

Monday, January 5, 2009

Dịch giả 7 tuổi


Đỗ Nhật Nam, dịch giả... học lớp 2

TTCT - Kết thúc năm học 2007-2008, em hoàn thành cuốn sách đầu tay. Mở đầu năm học 2008-2009, em ký kết hợp đồng dịch sách thiếu nhi từ nguyên bản tiếng Anh do Công ty cổ phần Sách Thái Hà (Thái Hà Books) đặt hàng. Hiện tại em đang chuẩn bị thực hiện việc dạy tiếng Anh cho các bạn nhỏ đang điều trị tại khoa ung bướu Bệnh viện Nhi trung ương...

Chắc chắn sẽ rất ít người hình dung được tất cả các “vai” đặc biệt ấy đều thuộc về một cậu bé 7 tuổi đang học lớp 2 tại Trường tiểu học Lê Quý Đôn, Hà Nội.

Từ cậu bé “siêu” tiếng Anh...
Đỗ Nhật Nam bắt đầu học tiếng Anh lúc chuẩn bị vào lớp 1. Buổi đầu, do vào lớp học đã khai giảng mấy tháng nên cậu bé cứ ngồi co ro một chỗ.
Các bạn đối đáp được nhiều, riêng Nam, mỗi khi cô giáo hỏi lại ngẩn ra, ngơ ngác. Không thể ngờ, chỉ sau hơn một tháng cậu bé ấy đã trở thành học sinh xuất sắc nhất lớp, các cô giáo đành phải chuyển em sang học cùng các anh chị lớn hơn.
Hai tháng tiếp theo, Nam lại tiếp tục phải ba lần chuyển lớp với cùng một lý do: trình độ tiếng Anh của em luôn xuất sắc và vượt trước bạn cùng lớp.
Chỉ sau ba tháng, Nam thi đỗ chứng chỉ Staters của ĐH Cambrigde với số điểm tuyệt đối.
Kết thúc lớp 1 với bảng điểm cao nhất lớp, giỏi toàn diện ở tất cả môn học, đồng thời Nam kịp hoàn thành chứng chỉ Movers (cũng của ĐH Cambridge), trở thành học sinh nhỏ tuổi nhất và duy nhất đạt điểm tuyệt đối trong đợt thi này.
Hè 2008, mẹ Nam nhờ một cô giáo dạy tiếng Anh từ Trường ĐH Ngoại thương đến bấm giờ, coi và chấm điểm bài làm môn tiếng Anh theo đề thi tuyển sinh đại học khối D! Kết quả, cậu bé lớp 1 hoàn thành đề thi lớn của các anh chị lớp 12 với điểm 8!

Hiện Nam đang học lớp TOEIC tại Trung tâm Anh ngữ London theo... lời mời của một giảng viên. Cô giáo Tạ Thị Lan Hương “bật mí”: “Lần đầu trò chuyện với Nam, tôi thật sự bị... choáng! Chưa bao giờ tôi gặp một đứa trẻ 7 tuổi có phản xạ tiếng Anh tốt đến thế. Lập tức tôi đề nghị gia đình cho em theo học ôn TOEIC. Ở lớp học mới chỉ có vài sinh viên năm cuối, còn lại đều là người đã đi làm, nhiều người làm ở các công ty nước ngoài.
Và Đỗ Nhật Nam, 7 tuổi, nhỏ bé nhất lại là học viên xuất sắc nhất!”.

...Đến dịch giả nhỏ tuổi nhất Việt Nam

Cô Phạm Thị Thắng, hiệu trưởng Trường tiểu học Lê Quý Đôn, vẫn còn nguyên cảm giác xúc động khi kể về chuyện cậu học sinh lớp 1... kêu gọi làm từ thiện.
Một tối cuối tuần, cô hiệu trưởng nhận được điện thoại từ lớp trưởng lớp 1A9: “Vào lễ chào cờ tuần tới, con xin phép cô kêu gọi mọi người ủng hộ các bạn có người thân gặp nạn trong vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ”.
Cô bất ngờ đến nghẹn lòng vì ngay cả người lớn cũng chưa nghĩ ra nghĩa cử ấy thì cậu bé 6 tuổi đã đề xuất sáng kiến rồi. Vậy là năm phút trong buổi chào cờ, cùng với hộp cac tông có dán những tấm ảnh đau lòng về các bạn nhỏ mất cha trong vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ được Nam nhờ mẹ cắt ra từ bài viết “Mất cha, đường đến trường xa hơn” (Tuổi Trẻ, 29-9-2007),
Nam đã kêu gọi được sự ủng hộ nhiệt tình của các bạn. Sau một ngày, hơn 3 triệu đồng được quyên góp của các bạn học sinh Trường tiểu học Lê Quý Đôn đã được thầy tổng phụ trách gửi đến những địa chỉ cần giúp đỡ.
Trong nhà sách tại đường Tô Hiệu (Hà Nội), Công ty cổ phần Sách Thái Hà lập một tủ sách mở để mọi người có thể trao đổi, chia sẻ, đóng góp cho các cuốn sách tiếng nước ngoài.
Một ngày, Nam đến đọc và tự tin đưa ra cảm nhận về những cuốn sách nguyên bản tiếng Anh này. Khả năng tiếng Anh của em làm các biên tập viên tại nhà sách đặc biệt chú ý. Nam được mời đến văn phòng dịch thử.
Mọi người quá đỗi sửng sốt vì cậu bé 7 tuổi dịch ngon lành những trang sách khoa học dành cho thiếu nhi với nhiều từ “độc”. Nam chỉ cười lỏn lẻn: “Con thích xem kênh Discovery, những từ khó này đã từng nghe nên nhớ luôn”.

Bài dịch “mở hàng” quá ấn tượng khiến các biên tập viên của Thái Hà Books không chút do dự khi giao cho Nam dịch cuốn Sun up, sun down - The story of day and night (Mặt trời mọc, mặt trời lặn - Câu chuyện ngày và đêm) sẽ phát hành vào tháng 12-2008.
Sun up, sun down nằm trong bộ sách khoa học gồm tám cuốn, đã xuất bản được bốn cuốn với lời dịch của một biên tập viên “cứng nghề”.
Tuy nhiên, bà Nguyễn Thị Minh, biên tập viên của Thái Hà Books, chia sẻ: “Cảm giác mạo hiểm ban đầu khi đặt hàng một cậu bé lớp 2 đã hoàn toàn biến mất khi chúng tôi nhận lại bản dịch của Nam.
Thú thật, bốn tập đã xuất bản trước đó của bộ sách được dịch chính xác nhưng lại không có nhiều “ồ, à” đúng lúc, giọng điệu nhí nhảnh kiểu trẻ con, trong veo và hấp dẫn như của dịch giả 7 tuổi mà công ty đang hợp tác. Có lẽ đây cũng là kỷ lục mới về dịch giả nhỏ tuổi nhất hiện nay...”.
Sách kỷ lục Guiness Việt Nam mới ghi nhận dịch giả nhỏ tuổi nhất là 13 tuổi. Khi cuốn sách Sun up, sun down được phát hành, “cậu bé tí hon” của Trường tiểu học Lê Quý Đôn sẽ là người phá vỡ kỷ lục này!

Cuốn sách đầu tay thời lớp 1

Sun up, sun down - cuốn sách khoa học thiếu nhi nằm trong bộ sách Science Works (tác giả Jacqui Bailey và Matthew Lilly do Nhà xuất bản A&C Black, Anh phát hành)
Vào năm 5 tuổi, Nam sốt cao, phải đi khám tại một bệnh viện tư có tiếng ở Hà Nội. Kết quả xét nghiệm làm cả gia đình bàng hoàng: Nam mắc chứng bạch cầu cấp.
Cậu bé lập tức được chuyển vào khoa ung bướu Bệnh viện Nhi trung ương.
May mắn thay, khi các bác sĩ kiểm tra lại thì hóa ra chẩn đoán trước bị... nhầm, Nam hoàn toàn khỏe mạnh!
Song gần một tuần nằm trong viện sống cùng các bạn mắc bệnh hiểm nghèo, cả ngày phải đối mặt với những mũi tiêm đau tê người và những đường dây ngoằn ngoèo truyền hóa chất đã để lại cho cậu bé 5 tuổi những ám ảnh khôn nguôi.
Khi đọc báo, thấy thông tin một bạn gái nước Anh chia sẻ những kinh nghiệm bước vào cấp trung học cơ sở, chị Phan Thị Hồ Điệp - mẹ Nam - bảo: “Con có viết về lớp 1 của mình được không?”. Bất ngờ, câu trả lời của Nam không chỉ là đáp án cho câu hỏi của mẹ: “Con sẽ viết sách, lấy tiền để tặng các bạn ở khoa ung bướu”.

Mục tiêu được đặt ra và Nam tỉ mẩn thực hiện mỗi ngày. Bốn tháng tròn, Nam hoàn thành cuốn sách đầu tay, dày 24 trang với tựa giống một bài thơ em được học ở lớp: “Lớp một, ơi lớp một”. Đó chính là câu chuyện của Nam từ những ngày đầu bỡ ngỡ bước vào lớp 1, những quan sát ngộ nghĩnh của cậu bé 6 tuổi đối với ngôi trường, lớp học, bạn bè, thầy cô. Một phần riêng biệt, Nam kể về chuyện học toán, học đọc, tập viết, học tiếng Anh của mình...
Cuốn sách in có hình bìa màu hẳn hoi, không để bán, nhưng các bậc phụ huynh đã tình nguyện đóng góp theo ý nguyện Nam viết trong “Lời mở đầu”: “Thưa các cô, các bác! Cháu mong muốn khi các cô, các bác cầm trên tay cuốn sách này, các cô, các bác hãy bỏ một số tiền tùy ý vào hòm quyên góp từ thiện...”.
Toàn bộ số tiền này Nam đã dành tặng các bạn ở khoa ung bướu - nơi em từng điều trị... hụt. Còn bây giờ, cậu bé vẫn hằng ngày xuất hiện và dẫn chuyện cùng chị Kính Hồng trong chương trình “Chúc ngủ ngon” của VTV3 và đang chuẩn bị “giáo án” để đến dạy tiếng Anh cho các bạn nhỏ nằm điều trị dài ngày tại Bệnh viện Nhi trung ương...

NGỌC HÀ

(Trích đoạn cuốn sách của Nam Lớp một, ơi lớp một)

“Tớ thấy học đọc dễ lắm, chẳng khó tẹo nào. Mẹ tớ treo bảng chữ cái lên đầu giường, mỗi tối mẹ chỉ dạy năm chữ, hôm sau ôn lại rồi học thêm. Cứ thế, tớ học bảng chữ cái trong vòng chưa đầy một tuần. Tiếp theo, mẹ không dạy tớ đọc luôn mà dạy cách đánh vần. Cứ tưởng đánh vần dễ, nhưng cũng có những tiếng dễ mắc lừa lắm đấy. Ví dụ tiếng “ông” chẳng hạn. Tớ luôn đánh vần là “ờ... ông... ông” làm mẹ cười ngặt nghẽo...
(...) Tớ nói thật nhé, nhờ người khác đọc truyện tranh thì chẳng thú vị chút nào vì mình không theo dõi được tranh, chán lắm. Khi biết đọc rồi, tớ được tự mình phiêu lưu trong thế giới của các nhân vật. Chỗ nào thấy hay tớ có thể gấp sách lại để tưởng tượng...
(...) Tớ nhớ đến câu chuyện bố hay kể về các bạn nhỏ nước Nhật (hồi nhỏ Nam sống cùng gia đình tại Nhật, đi học cùng các bạn Nhật và nói tiếng Nhật). Ở Nhật, câu cửa miệng người ta thường nói là “Gambate”, nghĩa là “cố gắng”. Bố tớ bảo có hôm trời mưa, tuyết lạnh thấu xương vẫn thấy hàng đoàn học sinh mặc đồng phục lội tuyết vừa đi vừa hô “Gambate”. Nhà bạn nào cũng có ôtô cả, nhưng bố mẹ các bạn ấy không đưa đi mà muốn các bạn tự đi đến trường. (...) Tất cả cho tớ hiểu rằng mọi thứ đều phải hết sức cố gắng...”.
sưu tầm
HồngT

No comments: