cảm tác từ bài « Les larmes de Femme »
Một hôm con hỏi mẹ hiền
:« Tại sao mẹ khóc ưu phiền làm sao ? »
Mẹ liền bảo nhẹ : “ Mai sau
Dù con khôn lớn, không sao thấu tình.
”Thượng Đế duyệt xét quang minh :«
Rằng ta tạo tác mẫu hình nữ nhi »
Sanh ra, vóc dáng phương phi
Gánh gồng, phụ trách ngại chi việc nhà,
Đảm đang mọi việc như là
:Chăm con, bổn phận đàn bà đa đoan.
Cắn răng, cam chịu dễ dàng
Trái ngang, nghịch cảnh phủ phàng đắng cay.
Miễn sao hạnh phúc ngày ngày
Dù cho mệt mỏi, hăng say vẫn còn.
Bổn phận mẹ đã vuông tròn
Nhường chồng, khuyên dạy các con nên người.
Đôi khi mẹ khóc thay cười
Lẽ rằng sao tránh được thời buồn đau
Gây ra nông nỗi vì đâu
Cũng đành xí xóa nỗi sầu tiêu tan
Mẹ hiền ánh mắt chứa chan
Lệ sa tiêu biểu tình thâm vô bờ
Thế nên con phải tôn thờ
Mẫu thân yêu quý ngàn đời, nghe con.
V.P.L.
16 / Ọ5 / 2OO8.
No comments:
Post a Comment