Ông đồ
Mỗi năm hoa đào nở,
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài,
"Hoa tay thảo những nét,
Như phượng múa rồng bay".
Nhưng mỗi năm mỗi vắng,
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm,
Mực đọng trong nghiên sầu.
Ông đồ vẫn ngồi đấy,
Qua đường không ai hay,
Lá vàng rơi trên giấy,
Ngoài trời mưa bụi bay.
Năm nay đào lại nở,
Không thấy ông đồ xưa,
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Vũ Anh Liên
Mỗi năm hoa đào nở,
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài,
"Hoa tay thảo những nét,
Như phượng múa rồng bay".
Nhưng mỗi năm mỗi vắng,
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm,
Mực đọng trong nghiên sầu.
Ông đồ vẫn ngồi đấy,
Qua đường không ai hay,
Lá vàng rơi trên giấy,
Ngoài trời mưa bụi bay.
Năm nay đào lại nở,
Không thấy ông đồ xưa,
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Vũ Anh Liên
Cái pháo
Xác không vốn cậy tay người,
Ba nã công trình tạch cái thôi.
Kêu lắm lại càng tan xác lắm,
Thế nào cũng một tiếng mà thôi.
Nguyễn Hửu Chỉnh
Xác không vốn cậy tay người,
Ba nã công trình tạch cái thôi.
Kêu lắm lại càng tan xác lắm,
Thế nào cũng một tiếng mà thôi.
Nguyễn Hửu Chỉnh
sưu tầm
Hồng Điệp
Hồng Điệp
No comments:
Post a Comment