Xuân quê nhà năm xưa,Xuân quê người năm nay,
Tình xuân sao nặng trĩu chênh vênh trên vai gầy
.Khi nào ta gặp lại?Em có còn nhớ chăng ?
Nhớ mùa xuân năm đó, hoa Đào giăng mái tranh.
Anh mời em dừng lại bên thôn xóm thanh bình,
Giao thủa đêm xuân ấy khi tình mới vừa sang.
Khói súng thay khói pháo trong mùa xuân năm nào.
Xuân nay trên đất khách,đón xuân, ta xót đau.
Biết bao giờ ta gặp, người em gái thôn quê
Trong mùa xuân năm đó để nối lại câu thề.
Nay xuân người lạnh lẽo, xuân nhà còn thảm thê,
Mái tranh nghèo quê mẹ, anh hứa một mai về.
Lời : Nguyễn Mạnh Hoàng Cương
VPL
ThuVi
No comments:
Post a Comment