Transforme ton clavier d'ordinateur en instrument de musique instantanément!
Maintenant vous pouvez jouer du piano, de l'orgue, de la flûte, de la guitare, etc.
Pas besoin d'acheter un instrument de musique.
Il suffir d'ouvrir le lien ci-dessous....
http://www.bgfl.org/bgfl/custom/resources_ftp/client_ftp/ks2/music/piano/organ.htm
suu tam
Than/Kimhoan
Paris
HAPPY INDEPENCE DAY
Thursday, May 31, 2012
Giải Độc Thủy Ngân bằng Ngò Ta (CILANTRO)
Giải Độc Thủy Ngân bằng Ngò Ta (CILANTRO)
Thiên nhiên đã cho chúng ta nhiều phương cách trị bệnh và giải độc.Thảo dược từ lâu đã được biết đến để làm công việc nầy.Trong những năm gần đây một dược thảo đặc biệt nổi tiếng với khả năng tống khứ kim loại nặng ra khỏi cơ thể. Đó chính là rau” Ngò Ta” (coriander/ coriandrum sativum) còn được gọi là rau Mùi Tàu (Chinese Parsley), chỉ dùng phần lá. Hạt ngò thì được dùng để trị đau bụng, ăn khó tiêu, bệnh trĩ (đốt xông khói), thúc sởi hay nốt đậu (smallpox) mọc nhanh (phun), phong thấp sưng khớp xương, cảm hàn, thông sữa lợi sữa. Chính cái phần lá mới nổi tiếng là vua giải độc kim loạì thiên nhiên. Ngò thuộc thành viên của gia đình carrot được dùng rộng rãi ở Á châu và Mễ để làm tăng huơng vị đồ ăn, gọi là Cilantro.
Sở dĩ người ta biết được ngò có đặc tính giải độc rất mạnh là nhờ công trình khảo cứu của bác sĩ Yoshiaki Omura, chủ tịch, sáng lập viên Viện Châm cứu Quốc tế và giám đốc Viện Khảo Cứu Tim Mạch Hoa Kỳ. Ông nhận thấy thuốc trụ sinh được dùng để trị nhiễm trùng, thường không hữu hiệu khi có sự hiện diện bất thường của kim loại nặng như thủy ngân, chì và nhôm. Nếu kiên trì dùng trụ sinh và những thuốc đặc chế khác thì chỉ làm mất triệu chứng tạm thời mà thôi, rồi chỉ vài tháng sau, bệnh nhiễm trùng lại tái phát. Khảo sát cẩn thận bệnh nhân cho thấy, chính những nơi bị nhiễm trùng cũng là nơi chất chứa nhiều kim loại nặng. Kim loại nặng đã cọng sinh với vi khuẩn và siêu vi trùng, là nơi ở tốt của chúng. Ông ta cho rằng kim loại nặng đã làm giảm đi hiệu lực của thuốc, khiến vi trùng và siêu vi tiếp tục sinh sống. Cho nên phải loại trừ kim loại nặng trước thì việc dùng trụ sinh sau đó mới có có kết quả tốt.
Ngò được khám phá ra do một sự tình cờ.Vào năm 1995 bác sĩ Yoshiaki Omura nhận thấy rằng những bệnh nhân đã ăn đồ ăn Việt Nam như cháo thịt, bún, canh, bánh cuốn.. có thêm rau ngò thì trong nước tiểu của họ có nồng độ thủy ngân cao. Nhiều cuộc thí nghiệm khác sau đó cũng chứng tỏ trong nước tiểu có nồng độ cao về chì và nhôm. Khi lá ngò ( không phải hạt ngò) được dùng chung với trụ sinh, vi trùng bị tiêu diệt gần như hoàn toàn.Thật là một tin mừng lớn.
Khám phá của ông đã được các giới y khoa công nhận và đã được đăng trên nhiều tạp chí y học nổi tiếng. Chỉ cần chừng 10gr ngò cho vào trong món ăn thông thường, dùng đều mỗi ngày trong vòng 3 tuần là đủ để loại trừ các kim loại nặng ra khỏi cơ thể, cho phép thuốc phát huy uy lực của mình. Ngò chẳng những loại trừ kim loại nặng ở hệ thống tiêu hóa, mà nó còn làm tốt công việc nầy khắp nơi trong cơ thể bao gồm: tim, gan, phổi, thận và tuyến nội tiết.
Khi nha sĩ tháo bỏ chất trám (là hỗn hợp có thủy ngân) ra khỏi răng, ông ta cẩn thận không để bịnh nhân nuốt bụi hay hít phải hơi thủy ngân. Một ống cao su được đưa vào miệng để hút bụi thủy ngân ra. Sau đó ông ta sịt nước rồi lại hút. Mặc dù hết sức cẩn thận, lượng thủy ngân trong cơ thể vẫn ở mức cao khi thủy ngân được lấy ra khỏi răng.
Bác sĩ Omura chứng minh rằng, khi phải đến nha sĩ nhờ lấy thủy ngân ra khỏi răng, nếu bệnh nhân ăn lá ngò hàng ngày trong 3 tuần, mọi thủy ngân sẽ hoàn toàn bị loại trừ. Sau khi trừ khử lượng lớn thủy ngân rồi, ông khuyên nên tiếp tục dùng ngò vài lần trong ngày trong ít ngày nữa. Có thể dùng dưới dạng viên bột 100mg/1 viên ngày 4 lần. Cuộc khảo cứu độc lập của ông về tác dụng giải độc của ngò cũng đồng thời với các nhà khảo cứu khác đưa tới cùng kết quả. Các nhà khảo cứu thuộc Bộ Năng Lượng Nguyên Tử Ấn nhận thấy có thể dùng ngò để thanh lọc nước bị ô nhiễm. Ngò có tác dụng như máy lọc nước hấp thụ thủy ngân trong nước bị ô nhiễm. Họ báo cáo rằng ngò có thể loại chất vô cơ và chất methylmercury ra khỏi nước ở sâu dưới mặt đất một cách rất hiệu quả.
Ngoài công việc loại trừ thủy ngân khỏi cơ thể, nhất là khi trám răng bằng hỗn hống có thủy ngân, ngò còn làm hơi thở thơm tho, những ai bị bệnh hơi thở có vấn đề thì nên dùng thêm ngò.
Nguyễn San Hà biên soạn 1/1/2011
suu tam
TTDiep
Houston
Thiên nhiên đã cho chúng ta nhiều phương cách trị bệnh và giải độc.Thảo dược từ lâu đã được biết đến để làm công việc nầy.Trong những năm gần đây một dược thảo đặc biệt nổi tiếng với khả năng tống khứ kim loại nặng ra khỏi cơ thể. Đó chính là rau” Ngò Ta” (coriander/ coriandrum sativum) còn được gọi là rau Mùi Tàu (Chinese Parsley), chỉ dùng phần lá. Hạt ngò thì được dùng để trị đau bụng, ăn khó tiêu, bệnh trĩ (đốt xông khói), thúc sởi hay nốt đậu (smallpox) mọc nhanh (phun), phong thấp sưng khớp xương, cảm hàn, thông sữa lợi sữa. Chính cái phần lá mới nổi tiếng là vua giải độc kim loạì thiên nhiên. Ngò thuộc thành viên của gia đình carrot được dùng rộng rãi ở Á châu và Mễ để làm tăng huơng vị đồ ăn, gọi là Cilantro.
Sở dĩ người ta biết được ngò có đặc tính giải độc rất mạnh là nhờ công trình khảo cứu của bác sĩ Yoshiaki Omura, chủ tịch, sáng lập viên Viện Châm cứu Quốc tế và giám đốc Viện Khảo Cứu Tim Mạch Hoa Kỳ. Ông nhận thấy thuốc trụ sinh được dùng để trị nhiễm trùng, thường không hữu hiệu khi có sự hiện diện bất thường của kim loại nặng như thủy ngân, chì và nhôm. Nếu kiên trì dùng trụ sinh và những thuốc đặc chế khác thì chỉ làm mất triệu chứng tạm thời mà thôi, rồi chỉ vài tháng sau, bệnh nhiễm trùng lại tái phát. Khảo sát cẩn thận bệnh nhân cho thấy, chính những nơi bị nhiễm trùng cũng là nơi chất chứa nhiều kim loại nặng. Kim loại nặng đã cọng sinh với vi khuẩn và siêu vi trùng, là nơi ở tốt của chúng. Ông ta cho rằng kim loại nặng đã làm giảm đi hiệu lực của thuốc, khiến vi trùng và siêu vi tiếp tục sinh sống. Cho nên phải loại trừ kim loại nặng trước thì việc dùng trụ sinh sau đó mới có có kết quả tốt.
Ngò được khám phá ra do một sự tình cờ.Vào năm 1995 bác sĩ Yoshiaki Omura nhận thấy rằng những bệnh nhân đã ăn đồ ăn Việt Nam như cháo thịt, bún, canh, bánh cuốn.. có thêm rau ngò thì trong nước tiểu của họ có nồng độ thủy ngân cao. Nhiều cuộc thí nghiệm khác sau đó cũng chứng tỏ trong nước tiểu có nồng độ cao về chì và nhôm. Khi lá ngò ( không phải hạt ngò) được dùng chung với trụ sinh, vi trùng bị tiêu diệt gần như hoàn toàn.Thật là một tin mừng lớn.
Khám phá của ông đã được các giới y khoa công nhận và đã được đăng trên nhiều tạp chí y học nổi tiếng. Chỉ cần chừng 10gr ngò cho vào trong món ăn thông thường, dùng đều mỗi ngày trong vòng 3 tuần là đủ để loại trừ các kim loại nặng ra khỏi cơ thể, cho phép thuốc phát huy uy lực của mình. Ngò chẳng những loại trừ kim loại nặng ở hệ thống tiêu hóa, mà nó còn làm tốt công việc nầy khắp nơi trong cơ thể bao gồm: tim, gan, phổi, thận và tuyến nội tiết.
Khi nha sĩ tháo bỏ chất trám (là hỗn hợp có thủy ngân) ra khỏi răng, ông ta cẩn thận không để bịnh nhân nuốt bụi hay hít phải hơi thủy ngân. Một ống cao su được đưa vào miệng để hút bụi thủy ngân ra. Sau đó ông ta sịt nước rồi lại hút. Mặc dù hết sức cẩn thận, lượng thủy ngân trong cơ thể vẫn ở mức cao khi thủy ngân được lấy ra khỏi răng.
Bác sĩ Omura chứng minh rằng, khi phải đến nha sĩ nhờ lấy thủy ngân ra khỏi răng, nếu bệnh nhân ăn lá ngò hàng ngày trong 3 tuần, mọi thủy ngân sẽ hoàn toàn bị loại trừ. Sau khi trừ khử lượng lớn thủy ngân rồi, ông khuyên nên tiếp tục dùng ngò vài lần trong ngày trong ít ngày nữa. Có thể dùng dưới dạng viên bột 100mg/1 viên ngày 4 lần. Cuộc khảo cứu độc lập của ông về tác dụng giải độc của ngò cũng đồng thời với các nhà khảo cứu khác đưa tới cùng kết quả. Các nhà khảo cứu thuộc Bộ Năng Lượng Nguyên Tử Ấn nhận thấy có thể dùng ngò để thanh lọc nước bị ô nhiễm. Ngò có tác dụng như máy lọc nước hấp thụ thủy ngân trong nước bị ô nhiễm. Họ báo cáo rằng ngò có thể loại chất vô cơ và chất methylmercury ra khỏi nước ở sâu dưới mặt đất một cách rất hiệu quả.
Ngoài công việc loại trừ thủy ngân khỏi cơ thể, nhất là khi trám răng bằng hỗn hống có thủy ngân, ngò còn làm hơi thở thơm tho, những ai bị bệnh hơi thở có vấn đề thì nên dùng thêm ngò.
Nguyễn San Hà biên soạn 1/1/2011
suu tam
TTDiep
Houston
Giọng Huế
Mời thưởng thức để nhớ về một thời....
http://www.ntronphoto.com/MEDIA/MP3/12-gionghue.html
suu tam
TronNguyen
LA
http://www.ntronphoto.com/MEDIA/MP3/12-gionghue.html
suu tam
TronNguyen
LA
Nhẫn
Nhẫn là thuyền vững chắc
Giúp ta vượt sóng gió.
... Nhẫn là nước cam lồ
Rưới tắt lửa tham sân
Nhịn một chút gió yên sóng lặng
Lùi một bước biển rộng trời cao
Một chút giận hai chút hờn
lận đận suốt đời
ri cũng khổ
Trăm điều xả ngàn điều bỏ
thong dong tấc dạ
rứa mà vui
suu tam
Hongnhung Ly
Houston
Vivid Sydney 2012
Vivid Sydney 2012.
So beautiful ,hope you enjoy !
http://www.youtube.com/watch?v=o5ZvCv7yUKk&feature=related
suu tam
PBLan
Canada
So beautiful ,hope you enjoy !
http://www.youtube.com/watch?v=o5ZvCv7yUKk&feature=related
suu tam
PBLan
Canada
Nhạc hay,cảnh đẹp
This is one of the most beautiful and meaningful streaming videos ever created.
You will want to keep it as a cherished treasure.
Be sure your speakers are on
Pls. click ... below to open "andiesisle" ...
http://www.andiesisle.com/creation/magnificent.html
suu tam
VHDiep
Suisse
You will want to keep it as a cherished treasure.
Be sure your speakers are on
Pls. click ... below to open "andiesisle" ...
http://www.andiesisle.com/creation/magnificent.html
suu tam
VHDiep
Suisse
Các khu ẩm thực ở Nha Trang
Am Thuc Nha Trang
http://www.youtube.com/watch?v=44fS0rnZwWo&feature=related
suu tam
Than/Kimhoan
Paris
http://www.youtube.com/watch?v=44fS0rnZwWo&feature=related
suu tam
Than/Kimhoan
Paris
Wednesday, May 30, 2012
Ngườiquan trọng nhất trong cuộc đời.
Chuyện xảy ra tại một trường đại học của Mỹ.
Sắp hết giờ giảng, giáo sư bỗng đề nghị với các sinh viên,"Tôi cùng mọi người thử một trắc nghiệm nhỏ, ai muốn cùng tôi thử nào?"
Một nam sinh bước lên.
Giáo sư nói, "Em hãy viết lên bảng tên của 20 người mà em khó có thể dời bỏ".Chàng trai làm theo. Trong số tên đó có tên của hàng xóm, bạn bè, và người thân...
Giáo sư nói: "Em hãy xoá tên của một người mà em cho rằng không quan trọngnhất!" Chàng trai liền xoá tên của người hàng xóm.
Giáo sư lại nói: "Em hãy xoá thêm một người nữa!". Chàng trai xoá tiếp tên của một đồng nghiệp.
Giáo sư nói tiếp:"Em xoá thêm tên một người nữa đi". Một người không quan trọng nhất trong cuộc đời. chàng trai lại xoá tiếp.....
Cuối cùng, trên bảng chỉ còn lại ba cái tên, bố mẹ, vợ, và con. Cả giảng đường im phăng phắc, mọi người lặng lẽ nhìn vị giáo sư, cảm giác dường như đây không còn đơn thuần là một trò chơi nữa rồi!!
Giáo sư bình tĩnh nói tiếp: "Em hãy xóa thêm một tên nữa!" chàng trai chần chừ,rất khó khăn mới đưa ra được sự lựa chọn....anh đưa viên phấn lên..... và gạch đi tên của bố mẹ!
"Hãy gạch đi một cái tên nữa đi!", tiếng của vị giáo sư lại vang lên bên tai.chàng trai sững lại, rồi như một cái máy, từ từ và kiên quyết gạch bỏ tên của đứa con trai...
Và anh bật khóc thành tiếng, dáng điệu vô cũng đau khổ.
Vị giáo sư chờ cho anh bình tĩnh lại hồi lâu và hỏi: "Lẽ ra người thân thiết nhất với em, phải là cha mẹ và đứa con, bởi cha mẹ là người sinh thành và dạy dỗ em nên người, đứa con là do em dứt ruột sinh ra, còn người vợ thì có thể tìm người khác thay thế được, vậy tại sao, với em người vợ lại là người mà em khó dời xa nhất?"
Cả giảng đường im lặng, chờ nghe câu trả lời.
Chàng trai bình tĩnh và từ tốn nói:"Theo thời gian, cha mẹ sẽ là dời bỏ tôi mà đi, con cái khi trưởng thành,cũng chắc chắn sẽ rời xa tôi, người luôn ở bên, làm bạn với tôi suốt đời, thực sự chỉ có vợ tôi!"
suu tầm
TTDiep
Houston
Sắp hết giờ giảng, giáo sư bỗng đề nghị với các sinh viên,"Tôi cùng mọi người thử một trắc nghiệm nhỏ, ai muốn cùng tôi thử nào?"
Một nam sinh bước lên.
Giáo sư nói, "Em hãy viết lên bảng tên của 20 người mà em khó có thể dời bỏ".Chàng trai làm theo. Trong số tên đó có tên của hàng xóm, bạn bè, và người thân...
Giáo sư nói: "Em hãy xoá tên của một người mà em cho rằng không quan trọngnhất!" Chàng trai liền xoá tên của người hàng xóm.
Giáo sư lại nói: "Em hãy xoá thêm một người nữa!". Chàng trai xoá tiếp tên của một đồng nghiệp.
Giáo sư nói tiếp:"Em xoá thêm tên một người nữa đi". Một người không quan trọng nhất trong cuộc đời. chàng trai lại xoá tiếp.....
Cuối cùng, trên bảng chỉ còn lại ba cái tên, bố mẹ, vợ, và con. Cả giảng đường im phăng phắc, mọi người lặng lẽ nhìn vị giáo sư, cảm giác dường như đây không còn đơn thuần là một trò chơi nữa rồi!!
Giáo sư bình tĩnh nói tiếp: "Em hãy xóa thêm một tên nữa!" chàng trai chần chừ,rất khó khăn mới đưa ra được sự lựa chọn....anh đưa viên phấn lên..... và gạch đi tên của bố mẹ!
"Hãy gạch đi một cái tên nữa đi!", tiếng của vị giáo sư lại vang lên bên tai.chàng trai sững lại, rồi như một cái máy, từ từ và kiên quyết gạch bỏ tên của đứa con trai...
Và anh bật khóc thành tiếng, dáng điệu vô cũng đau khổ.
Vị giáo sư chờ cho anh bình tĩnh lại hồi lâu và hỏi: "Lẽ ra người thân thiết nhất với em, phải là cha mẹ và đứa con, bởi cha mẹ là người sinh thành và dạy dỗ em nên người, đứa con là do em dứt ruột sinh ra, còn người vợ thì có thể tìm người khác thay thế được, vậy tại sao, với em người vợ lại là người mà em khó dời xa nhất?"
Cả giảng đường im lặng, chờ nghe câu trả lời.
Chàng trai bình tĩnh và từ tốn nói:"Theo thời gian, cha mẹ sẽ là dời bỏ tôi mà đi, con cái khi trưởng thành,cũng chắc chắn sẽ rời xa tôi, người luôn ở bên, làm bạn với tôi suốt đời, thực sự chỉ có vợ tôi!"
suu tầm
TTDiep
Houston
Xin giải đáp giùm!
Trò chơi này bí hiểm quá ! Sao ông ấy đón trúng phóc.
Các bạn có thể đoán được không?
http://www.diendantmdt.com/pic/mathuat.swf
suu tam
Lily Kwang
La
Nổi đau tuổi già
Chuyển đến "các Cụ" vài nỗi đau của tuổi già, cái tuổi mà chính bản thân mình không làm được việc ích lợi gì và chỉ là một món nợ của mọi người xung quanh.... Ở đây, chúng ta không bàn chuyện đau nhức, cao máu, tiểu đường... nữa, vì đã có quá nhiều vị bác sĩ quan tâm tới tuổi già trên đất Mỹ này. Những loại đau trên đã có thuốc và có chính phủ Mỹ trả tiền, nhưng có những thứ đau khác không có thuốc chữa và cũng không ai kê vai gánh vác dùm.
Những mẫu truyện dưới đây chỉ là lượm lặt đó đây... không biết tên tác giả! Xin tuỳ nghi.
******
Nỗi Đau Tuổi Già
Báo OC Register thứ sáu tuần trước có đăng tin một ông già bị người ta đem bỏ trước cổng một ngôi chùa ở thành phố Westminster. Ông lặng lẽ ngồi trước hiên chùa suốt ngày. Cảnh sát đến mang ông vào bệnh viện tâm thần. Ông không có trong người bất cứ một thứ giấy tờ nào để biết được ông là ai, ở đâu. Ông không nói một lời nào, chỉ biết lặng lẽ, đôi khi cười một mình như một người mất trí. Ông là một người châu Á, Việt Nam cũng chưa chừng, như vậy ông không phải sinh ra ở đây, hay từ trên trời rơi xuống như cô bé Maika trong một tập phim Tiệp Khắc.
Vậy là có người chở ông tới và bỏ ông lại đây, không ai ngoài con cái hay thân thích của ông. Lâu nay thỉnh thoảng người ta thấy có những thiếu phụ sinh con rồi đem con bỏ vào thùng rác, nhưng chưa thấy ai đem cha mẹ vứt bỏ ngoài đường.
Ông già chỉ cười vu vơ, trí nhớ của ông đã suy kiệt, nếu không ông sẽ đau khổ biết chừng nào?
Trước đây người ta kể chuyện có người chở bà mẹ già bỏ ở cây xăng, tôi không tin, tưởng là chuyện đùa, nhưng bây giờ thực sự lại có người “đem cha bỏ chùa ”.
*******************************
Cũng lại câu chuyện của một người già.
Tháng trước, trong một dịp đưa người thân đi Việt Nam, tại quầy vé China Airline ở phi trường Los Angeles tôi đã chứng kiến một cảnh khá đau lòng. Trong khi mọi người đang xếp hàng trình vé, cân hàng thì một bà cụ người Việt cứ loay hoay lúng túng trước quầy vé với các thứ giấy tờ vương vãi, bề bộn trên sàn nhà. Bà ngồi bệt xuống đất hết móc túi này đến túi nọ, vẻ mặt lo lắng. Một nhân viên an ninh phi trường thấy tôi cũng là người Á Đông, ngỏ ý muốn tôi lên giúp bà cụ. Nhân viên quầy vé cho biết bà có vé máy bay, một visa nhập cảnh Việt Nam nhưng không có passport hay thẻ xanh.
Tôi giúp bà moi từ đống giấy tờ ra chỉ thấy một cái hộ chiếu của Việt Nam cấp cách đây mười mấy năm khi bà đến Mỹ đã hết hạn và một cái ID của bà do tiểu bang Florida cấp. Bà mới từ Florida đến phi trường Los mấy giờ trước đây một mình và trình giấy tờ để lên máy bay đi Việt Nam.
Cuối cùng, bà cũng lên được máy bay, nhưng bà sẽ không bao giờ có thể trở lại Florida nữa vì trong tay bà không có passport của Hoa Kỳ, không thẻ xanh, không “entry permit”. Đây là trường hợp một bà mẹ già, quê mùa bị con cái “mời khéo” về Việt Nam. Tội nghiệp cho bà đã ngồi trên máy bay năm sáu tiếng đồng hồ để đến phi trường LAX, sắp tiếp tục chặng đường về Việt Nam nhưng không biết là
mình không thể trở lại Mỹ và lòng bất nhân của con cái.
Hình ảnh bà già này cứ ám ảnh tôi mãi. Bà vụng về, quê mùa, có lẽ cũng chẳng giúp ích được gì cho con cái mà chỉ thêm gánh nặng. Thôi để cho bà đi, khi biết mình không trở lại Mỹ được thì chuyện đã rồi. Tuổi bà có nằm lại trên quê hương cũng phải, sống chẳng giúp ích gì được cho ai, chết ở đây bao nhiêu thứ tốn kém.
*********************
Hai vợ chồng sang Mỹ từ hai mươi năm nay, đi làm nuôi con, mua được căn nhà đã pay off. Khi các con đã có gia đình ra riêng thì ít năm sau ông cụ cũng qua đời. Thấy mẹ hiu quạnh trong một căn nhà khá lớn, mà giá nhà đang lên, các con bàn với mẹ bán nhà đi rồi về ở với các con. Bà mẹ bán nhà, thương con chia đều cho mỗi đứa một ít, còn dăm nghìn dắt lưng, rồi về ở với con. Bà không biết lái xe, không biết chữ nghĩa, cũng không biết trông cháu làm home work, nên cha mẹ chúng phải nhờ người đưa đón. Bà thích nấu ăn, gói bánh, kho cá, nhưng sợ nhà hôi hám, con cái không cho. Lúc đầu thì chẳng sao, lâu dần mẹ thành gánh nặng.
Buổi chiều, đứa con gái xô cửa trở về nhà, thấy mẹ đang gồi xem TV, nó hất hàm hỏi:
-“Có hiểu gì không mà thấy má ngồi coi suốt ngày vậy?”
Có lúc chuông điện thoại reo, đứa con nhấc máy, bên kia không biết ai hỏi gì, trước mặt bà già, nó trả lời nhát gừng:
-“Bả đi khỏi rồi!”
************************
Một bà mẹ khác, ở chung nhà với một đứa con nhưng nhờ một đứa con khác đưa
đi bác sĩ. Xong việc, nó đưa mẹ về rồi lẹ lẹ dọt xe đi làm. Bà già vào tới cửa,
móc túi mãi không tìm ra cái chìa khóa nhà. Bà không có chìa khóa, không cell
phone, cũng không có tiếng Anh, sợ sệt không dám gõ cửa hàng xóm. Bà ngồi đó,
trên bục cửa cho tới chiều, khi đứa con ở chung nhà đi làm về, thì bà đã kiệt
sức vì khô nước, phân và nước tiểu đầy mình.
*********************
Đời xưa, người ta kể chuyện trong một gia đình, có hai vợ chồng đối xử với
ông cha già đã run rẩy của mình tệ bạc, cho cha ăn trong cái “mủng dừa”. Một hôm
hai vợ chồng đi làm về thấy đứa con nhỏ của mình đang hì hục đẽo một cái gáo như
thế, được cha mẹ hỏi, nó “thành thật khai báo” rằng “để dành cho cha mẹ lúc về
già”.
Đâu phải ai nuôi con cũng nghĩ tới lòng cha mẹ, cũng như nhớ truyện “trồng
đậu có đậu, trồng dưa có dưa”.
suu tam
Than/Kimhoan
Paris
Những mẫu truyện dưới đây chỉ là lượm lặt đó đây... không biết tên tác giả! Xin tuỳ nghi.
******
Nỗi Đau Tuổi Già
Báo OC Register thứ sáu tuần trước có đăng tin một ông già bị người ta đem bỏ trước cổng một ngôi chùa ở thành phố Westminster. Ông lặng lẽ ngồi trước hiên chùa suốt ngày. Cảnh sát đến mang ông vào bệnh viện tâm thần. Ông không có trong người bất cứ một thứ giấy tờ nào để biết được ông là ai, ở đâu. Ông không nói một lời nào, chỉ biết lặng lẽ, đôi khi cười một mình như một người mất trí. Ông là một người châu Á, Việt Nam cũng chưa chừng, như vậy ông không phải sinh ra ở đây, hay từ trên trời rơi xuống như cô bé Maika trong một tập phim Tiệp Khắc.
Vậy là có người chở ông tới và bỏ ông lại đây, không ai ngoài con cái hay thân thích của ông. Lâu nay thỉnh thoảng người ta thấy có những thiếu phụ sinh con rồi đem con bỏ vào thùng rác, nhưng chưa thấy ai đem cha mẹ vứt bỏ ngoài đường.
Ông già chỉ cười vu vơ, trí nhớ của ông đã suy kiệt, nếu không ông sẽ đau khổ biết chừng nào?
Trước đây người ta kể chuyện có người chở bà mẹ già bỏ ở cây xăng, tôi không tin, tưởng là chuyện đùa, nhưng bây giờ thực sự lại có người “đem cha bỏ chùa ”.
*******************************
Cũng lại câu chuyện của một người già.
Tháng trước, trong một dịp đưa người thân đi Việt Nam, tại quầy vé China Airline ở phi trường Los Angeles tôi đã chứng kiến một cảnh khá đau lòng. Trong khi mọi người đang xếp hàng trình vé, cân hàng thì một bà cụ người Việt cứ loay hoay lúng túng trước quầy vé với các thứ giấy tờ vương vãi, bề bộn trên sàn nhà. Bà ngồi bệt xuống đất hết móc túi này đến túi nọ, vẻ mặt lo lắng. Một nhân viên an ninh phi trường thấy tôi cũng là người Á Đông, ngỏ ý muốn tôi lên giúp bà cụ. Nhân viên quầy vé cho biết bà có vé máy bay, một visa nhập cảnh Việt Nam nhưng không có passport hay thẻ xanh.
Tôi giúp bà moi từ đống giấy tờ ra chỉ thấy một cái hộ chiếu của Việt Nam cấp cách đây mười mấy năm khi bà đến Mỹ đã hết hạn và một cái ID của bà do tiểu bang Florida cấp. Bà mới từ Florida đến phi trường Los mấy giờ trước đây một mình và trình giấy tờ để lên máy bay đi Việt Nam.
Cuối cùng, bà cũng lên được máy bay, nhưng bà sẽ không bao giờ có thể trở lại Florida nữa vì trong tay bà không có passport của Hoa Kỳ, không thẻ xanh, không “entry permit”. Đây là trường hợp một bà mẹ già, quê mùa bị con cái “mời khéo” về Việt Nam. Tội nghiệp cho bà đã ngồi trên máy bay năm sáu tiếng đồng hồ để đến phi trường LAX, sắp tiếp tục chặng đường về Việt Nam nhưng không biết là
mình không thể trở lại Mỹ và lòng bất nhân của con cái.
Hình ảnh bà già này cứ ám ảnh tôi mãi. Bà vụng về, quê mùa, có lẽ cũng chẳng giúp ích được gì cho con cái mà chỉ thêm gánh nặng. Thôi để cho bà đi, khi biết mình không trở lại Mỹ được thì chuyện đã rồi. Tuổi bà có nằm lại trên quê hương cũng phải, sống chẳng giúp ích gì được cho ai, chết ở đây bao nhiêu thứ tốn kém.
*********************
Hai vợ chồng sang Mỹ từ hai mươi năm nay, đi làm nuôi con, mua được căn nhà đã pay off. Khi các con đã có gia đình ra riêng thì ít năm sau ông cụ cũng qua đời. Thấy mẹ hiu quạnh trong một căn nhà khá lớn, mà giá nhà đang lên, các con bàn với mẹ bán nhà đi rồi về ở với các con. Bà mẹ bán nhà, thương con chia đều cho mỗi đứa một ít, còn dăm nghìn dắt lưng, rồi về ở với con. Bà không biết lái xe, không biết chữ nghĩa, cũng không biết trông cháu làm home work, nên cha mẹ chúng phải nhờ người đưa đón. Bà thích nấu ăn, gói bánh, kho cá, nhưng sợ nhà hôi hám, con cái không cho. Lúc đầu thì chẳng sao, lâu dần mẹ thành gánh nặng.
Buổi chiều, đứa con gái xô cửa trở về nhà, thấy mẹ đang gồi xem TV, nó hất hàm hỏi:
-“Có hiểu gì không mà thấy má ngồi coi suốt ngày vậy?”
Có lúc chuông điện thoại reo, đứa con nhấc máy, bên kia không biết ai hỏi gì, trước mặt bà già, nó trả lời nhát gừng:
-“Bả đi khỏi rồi!”
************************
Một bà mẹ khác, ở chung nhà với một đứa con nhưng nhờ một đứa con khác đưa
đi bác sĩ. Xong việc, nó đưa mẹ về rồi lẹ lẹ dọt xe đi làm. Bà già vào tới cửa,
móc túi mãi không tìm ra cái chìa khóa nhà. Bà không có chìa khóa, không cell
phone, cũng không có tiếng Anh, sợ sệt không dám gõ cửa hàng xóm. Bà ngồi đó,
trên bục cửa cho tới chiều, khi đứa con ở chung nhà đi làm về, thì bà đã kiệt
sức vì khô nước, phân và nước tiểu đầy mình.
*********************
Đời xưa, người ta kể chuyện trong một gia đình, có hai vợ chồng đối xử với
ông cha già đã run rẩy của mình tệ bạc, cho cha ăn trong cái “mủng dừa”. Một hôm
hai vợ chồng đi làm về thấy đứa con nhỏ của mình đang hì hục đẽo một cái gáo như
thế, được cha mẹ hỏi, nó “thành thật khai báo” rằng “để dành cho cha mẹ lúc về
già”.
Đâu phải ai nuôi con cũng nghĩ tới lòng cha mẹ, cũng như nhớ truyện “trồng
đậu có đậu, trồng dưa có dưa”.
suu tam
Than/Kimhoan
Paris
Tuesday, May 29, 2012
Taiwan Magician Lu Chen
Taiwan Magician Lu Chen passed throuth a glass magically in his TV special in Japan 2009.
http://www.youtube.com/watch?v=JsTBma3JEqY&NR=1
suu tam
Sy Tuan
VN
http://www.youtube.com/watch?v=JsTBma3JEqY&NR=1
suu tam
Sy Tuan
VN
Cách trị bệnh 'nấc cụt'
Chứng bệnh kỳ lạ , bài thuốc lạ kỳ ( TRỊ BỆNH NHƯ THẦN )
Khi không tôi mắc chứng ( Nấc cụt ) ngày đầu thì bị sơ sơ , qua ngày thứ 2 bị dày hơn , được trị nhiều cách theo kiểu nhân gian nhưng vẫn không bớt , qua ngày thứ 3 thì liên tục , không ăn được , không nằm được , rất khó chịu và rất mệt , tôi đi khám bác sỹ , BS , không nói tại sao , chỉ cho toa mua thuốc , uống không hết mà nặng thêm lên .
Thằng cu Tâm con người bạn bên xóm chạy qua đánh by với cu út nhà tôi , thấy tôi ngối trên ghế xếp ôm đầu pháo liên tục , cu Tâm nói :
- A ! Bác bị bệnh nác cụt rồi , bác uống chi chưa , nếu chưa con về lấy qua cho bác uống hết liền tức khắc .
Tôi nói ;
- Bác uông thuốc tây nhưng không bớt .
Cu Tâm đâm đầu chạy về nhà , một lát chạy qua lại , dưa cho tôi một cục GỪNG tuơi bằng ngón tay cái , và một ít MẬT ONG đựng trong tách uống trà ( tách nầy lớn hơn ngón chân cái ) , bão tôi nhai cục GỪNG , trước khi nuốt thì uống tý mật ông cùng lúc , tôi nhai Tâm đứng nhìn , nuốt gừng và mật ong vào không biết đã tới bao tữ chưa nhưng nó dụi lại ngay và hết liền sau khi tôi uống chút nước trà tráng chén mật ong .
Thằng Tâm vỗ tay reo ,
- Con nói rồi hết ngay liền mà .
Tôi hỏi tại sao con biết cách nầy ;
- Ông nội con thường hay bị như bác , nhà con lúc nào cũng có sẵn hai thư nầy cho ông con uống .
Như vậy là một cục GỪNG sống nhai nuốt với một muổng canh MẬT ONG . Hiện tại thĩnh thoãng tôi cũng bị lại , nên trong nhà lúc nào cũng trữ hai thứ thần dược trên .
Ngôn Nguyễn
suu tam
TTDiep
Houston
Khi không tôi mắc chứng ( Nấc cụt ) ngày đầu thì bị sơ sơ , qua ngày thứ 2 bị dày hơn , được trị nhiều cách theo kiểu nhân gian nhưng vẫn không bớt , qua ngày thứ 3 thì liên tục , không ăn được , không nằm được , rất khó chịu và rất mệt , tôi đi khám bác sỹ , BS , không nói tại sao , chỉ cho toa mua thuốc , uống không hết mà nặng thêm lên .
Thằng cu Tâm con người bạn bên xóm chạy qua đánh by với cu út nhà tôi , thấy tôi ngối trên ghế xếp ôm đầu pháo liên tục , cu Tâm nói :
- A ! Bác bị bệnh nác cụt rồi , bác uống chi chưa , nếu chưa con về lấy qua cho bác uống hết liền tức khắc .
Tôi nói ;
- Bác uông thuốc tây nhưng không bớt .
Cu Tâm đâm đầu chạy về nhà , một lát chạy qua lại , dưa cho tôi một cục GỪNG tuơi bằng ngón tay cái , và một ít MẬT ONG đựng trong tách uống trà ( tách nầy lớn hơn ngón chân cái ) , bão tôi nhai cục GỪNG , trước khi nuốt thì uống tý mật ông cùng lúc , tôi nhai Tâm đứng nhìn , nuốt gừng và mật ong vào không biết đã tới bao tữ chưa nhưng nó dụi lại ngay và hết liền sau khi tôi uống chút nước trà tráng chén mật ong .
Thằng Tâm vỗ tay reo ,
- Con nói rồi hết ngay liền mà .
Tôi hỏi tại sao con biết cách nầy ;
- Ông nội con thường hay bị như bác , nhà con lúc nào cũng có sẵn hai thư nầy cho ông con uống .
Như vậy là một cục GỪNG sống nhai nuốt với một muổng canh MẬT ONG . Hiện tại thĩnh thoãng tôi cũng bị lại , nên trong nhà lúc nào cũng trữ hai thứ thần dược trên .
Ngôn Nguyễn
suu tam
TTDiep
Houston
Mười loại thức ăn có thể nguy hại tới sức khỏe nếu ăn không cẩn thận
Khi nói tới thức ăn “nguy hiểm” chắc có lẽ bạn nghĩ tới ăn phải sâu bọ ốc sến chứ gì. Nhưng thực tế không phải thế! Trong số khoảng 76 triệu người Mỹ bị nhiễm đôc thức ăn mỗi năm thì không phải do những thức ăn khác lạ mà chỉ là do rau quả, gà nướng hay sà lát cải bắp dùng trong những buổi cằm trại mùa hè.
Dưới đây là 10 loại thức ăn mà bạn phải cẩn thận khi dùng
Chồi mầm cỏ linh lăng (alfalfa sprouts)
Tại sao lại nguy hại
Chổi mầm cây cỏ (sprout) đứng đẩu danh sách thức ăn có thể gây nguy hiểm. Điều kiện cấy chồi mầm là phải đẩy mạnh cho các vi khuẩn độc hại tăng trưởng. Muốn cấy chồi mầm cần phải nhúng đẫm nước các hạt giống và giữ cho ẩm, một môi trường sinh sản tốt nhất cho các vi khuẩn ( salmonella là bệnh thông thường nhất có liên hệ tới chồi mầm)
Làm sao ăn cho an toàn?
Rửa sạch chồi mầm cũng không làm mất hết các vi khuẩn độc hại, Cách tốt nhất là nấu chin
Trứng
Tại sao lại nguy hại?
Trứng có nhiễm salmonella nhưng rất may là với tỉ lệ rất thấp (chỉ 1 trong 10,000 trứng mới bị nhiễm mà thôi). Nhưng biết đâu lại chẳng phải quả trứng bạn ăn!
Làm sao ăn cho an toàn?
Vì trứng bị nhiểm khuẩn bên trong nên tốt nhất là luộc trứng cho chín.. Đừng nên ăn trứng sống hay trứng chưa chín hẳn. Nên chọn mua loại trứng đã khử trùng (pasteurized) nếu bạn thích ăn trứng còn hơi sống..
Burger thịt còn tái
Tại sao lại nguy hại?
Ăn thịt bò tái hay chưa chín luôn luôn nguy hiểm vì thịt bò có tiềm năng nhiễm salmonella hay E. coli. dù có biến chế cẩn thận đến đâu. Muốn chắc chắn thịt bò không bị nhiễm khuẩn thì phài mua loại thịt đã đươc chiếu xạ,. Thịt bò xay nguy hại hơn thịt để nguyên lát (steak) vì bị sờ mó nhiều và sau khi xay diện tích tiếp xúc với vi khuẩn tăng
Làm sao ăn cho an toàn?.
Muốn khử hết vi khuẩn thì phải nướng một burger tới ít nhất 160 độ, trong khi đó muốn thịt còn tái thì chỉ được nướng tới 140 độ mà thôi. Khi nướng tới 160 độ, miếng thịt có mầu xám ở giữa chứ không phải mầu hồng. Nên dùng một nhiệt kế đo thịt để chắc chắn thịt đươc nướng tới nhiệt độ an toàn.
Rau đóng gói
Tại sao lại nguy hại?
Các rau lá xanh --kể cả rau diếp và rau dền (spinach)-- đã làm bệnh bộc phát và bị thu hồi vào những năm gần đây. Đáng sợ nhất là dịch 2006E.coli có liên hệ tới rau dền đóng gói làm 199 người phải nhập viện và 3 người.chết. Các vi khuẩn E. coli và salmonella có thể làm nhiễm sản phẫm bẳng nhiểu cách: hoặc qua phân súc vật bị nhiểm thấm vào nước hay đất hoặc do tiến trình hái rau và đóng gói.không tốt. Trong hầu hết các trường hợp thì rửa rau không đủ để loại hẳn rủi ro.
Làm sao ăn cho an toàn?
Không phải là rau đóng gói chắc chắn bị nhiểm khuẩn nhiều hơn, nhưng nếu có thể thì tốt hơn hết là bạn nên mua môt cây rau diếp chưa đóng gói đem vể làm lấy. Cây rau diếp (như iceberg, romaine) phần lớn bị nhiểm khuẩn ở những lá ngoài vì vậy bạn nên bỏ các lá ngoài, rồi đem rửa trước khi xắt
Còn đối với rau dền (spinach) thì không thể làm gì hơn vì nguyên cây bị nhiễm khuẩn
Sushi
Tại sao lại nguy hại?
Đáng ngại nhất là các ký sinh như sán dây, sán , giun đũa có trong cá.. Ăn sushi tại những tiệm mà đẩu bếp biết lựa chọn mua cá tươi và lọc bỏ phần thịt có ký sinh thì bạn đỡ bị rủi ro., tuy vậy với thịt cá sống không có gì là đảm bào hoàn toàn.. Chấm sushi vào nước xốt đậu nành và wasabi cũng có tác dụng khử vi sinh vật
Ăn làm sao cho an toản?
Nấu chín thịt cá tối thiểu ở 145 độ khoảng một phút hay hơn sẽ diệt hết các ký sinh. Nhưng làm như vậy thì đâu còn là sushi. Cách duy nhất là ăn thịt cá sống đã đươc đông lạnh vì theo Cơ quan Kiễm soát Thực phẩm Hoa kỳ (FDA) thì các ký sinh sẽ bị diệt hết khi thịt cá đươci đông lạnh ở -31 độ trong ít nhất 15 tiếng đổng hồ
Thịt gà
Tại sao làm sao lại nguy hại?
Thịt gà còn sống có vi khuẩn salmonella và campylobacter. vì vậy phải nấu chín thịt gà cho tới khi cắt ra không còn thấy mầu hồng bên trong. Rủi ro lớn nhất không phải là vì ăn thịt gà mà là vì nhiễm khuẩn trong khi sửa soạn và nấu món ăn
Làm sao ăn cho an toàn?
Cẩn thận khi làm thịt gà còn sống. Sau khi cắt thịt rồi hãy lau rửa ngay dao , thớt thịt, mặt bàn và tay để tránh lây khuẩn sang các thức ăn khác. Và khi mang thịt gà còn sống ra nướng ngoài trời thì bạn hãy mang khay ngay vào trong và lấy một khay khác ra để đựng thit gà đã nướng
Sốt mayonnaise
Tai sao lại nguy hại?
Theo qui định của FDA nước sốt mayonnaise bán ngoài chợ phải có môt độ pH và độ acid thích hợp đủ để diệt vi khuẩn salmonella. Vi vậy bỏ nước sốt mayonnaise vào rau trộn có tác dụng khử vi sinh vật phần nào
Làm sao ăn cho an toàn?
Làm lấy nước sốt mayonnaise ở nhà có thể có rủi ro. Nếu làm ở nhà thì nước sốt mayonnaise phải đươc để tủ lạnh kể các thức ăn đã trộn nước sốt này
Dưa ngọt cantaloupe
Tai sao lại nguy hại?
Sau vụ thu hồi dưa cantaloupe nhập khẩu từ Hondura vì nhiễm khuẩn, người ta bắt đầu để ý tới dưa tây. Vỏ trái dưa có thể bị nhiễm khuẩn nhưng khi cắt thì thịt bên trong bị nhiễm lây
Làm sao ăn cho an toàn?
Các nhà sản xuất xịt hơi nước để giềt vi khuẩn mà không ảnh hưởng tới bên trong trái dưa. Nhưng làm sao bạn biết đươc trái dưa nào đã đươc rửa. Rửa sạch trái dưa cũng tốt nhưng làm sao chắc chắn đươc vì vỏ trái dưa thướng bị rạn nứt. Bạn nên trữ cantaloupe trong tủ lạnh vì các vi khuẩn sinh sản nhanh ở nhiệt độ bình thường”
Pho-mát không khử trùng( non-pasteurised)
Tai sao lại nguy hại?
Trừ khi bạn uống sữa mới vắt từ bò , còn nếu không thì có nhiều triển vọng sữa bạn uống đã đươc khử trùng (salmonella, listeria và E.coli.).. Nhưng ngay cả những người không nghĩ tới uống sữa không khử trùng lại đang ăn miếng pho mát làm từ sữa không khử trùng ấy mà không hay biết. Nhiều pho -mát loai mểm –như brie, feta, và pho-mát dê, đểu không khử trùng. Vì rủi ro nhiểm khuẩn nên người ta khuyên các phụ nữ mang thai, trẻ em, người già và cả những người có hệ miễn dịch yếu không nên ăn các loại pho-mát không khử trùng.
Làm sao ăn cho an toàn?
Bạn có thể tránh mua pho mát không khử trùng bằng cách đọc nhãn dán xem có ghi là có chứa sữa khử trùng hay không khử trùng.
Quẩy rau trộn
Tai sao lai nguy hại?
Thật hết sức tiện lợi khi bạn chỉ việc ra quầy rau có sẵn các thứ đã đươc cắt sẵn để tự trộn cho mình một đĩa rau theo ý thích. Nhưng để người khác sửa soan sẵn như thế cũng đôi khi không tốt. Các yếu tố gây nguy hại nhiểu nhất của các quầy rau là các thức ăn không đươc hâm đủ nóng hay lạnh đủ , các nhân viên phục vụ không theo đúng tiêu chuẩn vệ sinh và thức ăn mới đươc đổ chung vào bình thức ăn dễ hư đang dùng dở
Làm sao ăn cho an toàn?
Bạn phải đươc đảm bảo là các thức ăn tại quầy đươc giữ ở nhiệt độ thích hợp, các nhân viên giữ vệ sinh khi phục vụ thức ăn và phải tìm hiểu xem số người ăn có đủ đông để giúp cho thức ăn trên quầy đươc luôn luôn mới. Ngoài ra quầy rau phải có hệ thống bảo vệ chống các vi khuẩn có trong không khí
suu tam
TTDiep
Houston
Dưới đây là 10 loại thức ăn mà bạn phải cẩn thận khi dùng
Chồi mầm cỏ linh lăng (alfalfa sprouts)
Tại sao lại nguy hại
Chổi mầm cây cỏ (sprout) đứng đẩu danh sách thức ăn có thể gây nguy hiểm. Điều kiện cấy chồi mầm là phải đẩy mạnh cho các vi khuẩn độc hại tăng trưởng. Muốn cấy chồi mầm cần phải nhúng đẫm nước các hạt giống và giữ cho ẩm, một môi trường sinh sản tốt nhất cho các vi khuẩn ( salmonella là bệnh thông thường nhất có liên hệ tới chồi mầm)
Làm sao ăn cho an toàn?
Rửa sạch chồi mầm cũng không làm mất hết các vi khuẩn độc hại, Cách tốt nhất là nấu chin
Trứng
Tại sao lại nguy hại?
Trứng có nhiễm salmonella nhưng rất may là với tỉ lệ rất thấp (chỉ 1 trong 10,000 trứng mới bị nhiễm mà thôi). Nhưng biết đâu lại chẳng phải quả trứng bạn ăn!
Làm sao ăn cho an toàn?
Vì trứng bị nhiểm khuẩn bên trong nên tốt nhất là luộc trứng cho chín.. Đừng nên ăn trứng sống hay trứng chưa chín hẳn. Nên chọn mua loại trứng đã khử trùng (pasteurized) nếu bạn thích ăn trứng còn hơi sống..
Burger thịt còn tái
Tại sao lại nguy hại?
Ăn thịt bò tái hay chưa chín luôn luôn nguy hiểm vì thịt bò có tiềm năng nhiễm salmonella hay E. coli. dù có biến chế cẩn thận đến đâu. Muốn chắc chắn thịt bò không bị nhiễm khuẩn thì phài mua loại thịt đã đươc chiếu xạ,. Thịt bò xay nguy hại hơn thịt để nguyên lát (steak) vì bị sờ mó nhiều và sau khi xay diện tích tiếp xúc với vi khuẩn tăng
Làm sao ăn cho an toàn?.
Muốn khử hết vi khuẩn thì phải nướng một burger tới ít nhất 160 độ, trong khi đó muốn thịt còn tái thì chỉ được nướng tới 140 độ mà thôi. Khi nướng tới 160 độ, miếng thịt có mầu xám ở giữa chứ không phải mầu hồng. Nên dùng một nhiệt kế đo thịt để chắc chắn thịt đươc nướng tới nhiệt độ an toàn.
Rau đóng gói
Tại sao lại nguy hại?
Các rau lá xanh --kể cả rau diếp và rau dền (spinach)-- đã làm bệnh bộc phát và bị thu hồi vào những năm gần đây. Đáng sợ nhất là dịch 2006E.coli có liên hệ tới rau dền đóng gói làm 199 người phải nhập viện và 3 người.chết. Các vi khuẩn E. coli và salmonella có thể làm nhiễm sản phẫm bẳng nhiểu cách: hoặc qua phân súc vật bị nhiểm thấm vào nước hay đất hoặc do tiến trình hái rau và đóng gói.không tốt. Trong hầu hết các trường hợp thì rửa rau không đủ để loại hẳn rủi ro.
Làm sao ăn cho an toàn?
Không phải là rau đóng gói chắc chắn bị nhiểm khuẩn nhiều hơn, nhưng nếu có thể thì tốt hơn hết là bạn nên mua môt cây rau diếp chưa đóng gói đem vể làm lấy. Cây rau diếp (như iceberg, romaine) phần lớn bị nhiểm khuẩn ở những lá ngoài vì vậy bạn nên bỏ các lá ngoài, rồi đem rửa trước khi xắt
Còn đối với rau dền (spinach) thì không thể làm gì hơn vì nguyên cây bị nhiễm khuẩn
Sushi
Tại sao lại nguy hại?
Đáng ngại nhất là các ký sinh như sán dây, sán , giun đũa có trong cá.. Ăn sushi tại những tiệm mà đẩu bếp biết lựa chọn mua cá tươi và lọc bỏ phần thịt có ký sinh thì bạn đỡ bị rủi ro., tuy vậy với thịt cá sống không có gì là đảm bào hoàn toàn.. Chấm sushi vào nước xốt đậu nành và wasabi cũng có tác dụng khử vi sinh vật
Ăn làm sao cho an toản?
Nấu chín thịt cá tối thiểu ở 145 độ khoảng một phút hay hơn sẽ diệt hết các ký sinh. Nhưng làm như vậy thì đâu còn là sushi. Cách duy nhất là ăn thịt cá sống đã đươc đông lạnh vì theo Cơ quan Kiễm soát Thực phẩm Hoa kỳ (FDA) thì các ký sinh sẽ bị diệt hết khi thịt cá đươci đông lạnh ở -31 độ trong ít nhất 15 tiếng đổng hồ
Thịt gà
Tại sao làm sao lại nguy hại?
Thịt gà còn sống có vi khuẩn salmonella và campylobacter. vì vậy phải nấu chín thịt gà cho tới khi cắt ra không còn thấy mầu hồng bên trong. Rủi ro lớn nhất không phải là vì ăn thịt gà mà là vì nhiễm khuẩn trong khi sửa soạn và nấu món ăn
Làm sao ăn cho an toàn?
Cẩn thận khi làm thịt gà còn sống. Sau khi cắt thịt rồi hãy lau rửa ngay dao , thớt thịt, mặt bàn và tay để tránh lây khuẩn sang các thức ăn khác. Và khi mang thịt gà còn sống ra nướng ngoài trời thì bạn hãy mang khay ngay vào trong và lấy một khay khác ra để đựng thit gà đã nướng
Sốt mayonnaise
Tai sao lại nguy hại?
Theo qui định của FDA nước sốt mayonnaise bán ngoài chợ phải có môt độ pH và độ acid thích hợp đủ để diệt vi khuẩn salmonella. Vi vậy bỏ nước sốt mayonnaise vào rau trộn có tác dụng khử vi sinh vật phần nào
Làm sao ăn cho an toàn?
Làm lấy nước sốt mayonnaise ở nhà có thể có rủi ro. Nếu làm ở nhà thì nước sốt mayonnaise phải đươc để tủ lạnh kể các thức ăn đã trộn nước sốt này
Dưa ngọt cantaloupe
Tai sao lại nguy hại?
Sau vụ thu hồi dưa cantaloupe nhập khẩu từ Hondura vì nhiễm khuẩn, người ta bắt đầu để ý tới dưa tây. Vỏ trái dưa có thể bị nhiễm khuẩn nhưng khi cắt thì thịt bên trong bị nhiễm lây
Làm sao ăn cho an toàn?
Các nhà sản xuất xịt hơi nước để giềt vi khuẩn mà không ảnh hưởng tới bên trong trái dưa. Nhưng làm sao bạn biết đươc trái dưa nào đã đươc rửa. Rửa sạch trái dưa cũng tốt nhưng làm sao chắc chắn đươc vì vỏ trái dưa thướng bị rạn nứt. Bạn nên trữ cantaloupe trong tủ lạnh vì các vi khuẩn sinh sản nhanh ở nhiệt độ bình thường”
Pho-mát không khử trùng( non-pasteurised)
Tai sao lại nguy hại?
Trừ khi bạn uống sữa mới vắt từ bò , còn nếu không thì có nhiều triển vọng sữa bạn uống đã đươc khử trùng (salmonella, listeria và E.coli.).. Nhưng ngay cả những người không nghĩ tới uống sữa không khử trùng lại đang ăn miếng pho mát làm từ sữa không khử trùng ấy mà không hay biết. Nhiều pho -mát loai mểm –như brie, feta, và pho-mát dê, đểu không khử trùng. Vì rủi ro nhiểm khuẩn nên người ta khuyên các phụ nữ mang thai, trẻ em, người già và cả những người có hệ miễn dịch yếu không nên ăn các loại pho-mát không khử trùng.
Làm sao ăn cho an toàn?
Bạn có thể tránh mua pho mát không khử trùng bằng cách đọc nhãn dán xem có ghi là có chứa sữa khử trùng hay không khử trùng.
Quẩy rau trộn
Tai sao lai nguy hại?
Thật hết sức tiện lợi khi bạn chỉ việc ra quầy rau có sẵn các thứ đã đươc cắt sẵn để tự trộn cho mình một đĩa rau theo ý thích. Nhưng để người khác sửa soan sẵn như thế cũng đôi khi không tốt. Các yếu tố gây nguy hại nhiểu nhất của các quầy rau là các thức ăn không đươc hâm đủ nóng hay lạnh đủ , các nhân viên phục vụ không theo đúng tiêu chuẩn vệ sinh và thức ăn mới đươc đổ chung vào bình thức ăn dễ hư đang dùng dở
Làm sao ăn cho an toàn?
Bạn phải đươc đảm bảo là các thức ăn tại quầy đươc giữ ở nhiệt độ thích hợp, các nhân viên giữ vệ sinh khi phục vụ thức ăn và phải tìm hiểu xem số người ăn có đủ đông để giúp cho thức ăn trên quầy đươc luôn luôn mới. Ngoài ra quầy rau phải có hệ thống bảo vệ chống các vi khuẩn có trong không khí
suu tam
TTDiep
Houston
Chuyện vui!
Vợ thấy chồng đi làm về, chạy ngay ra đón chồng, hôn 1 cái vào má và thỏ thẻ với ông :
- Anh ơi, em “trễ” 2 tháng rồi, chắc chúng ta có em bé quá
Chồng vui mừng khôn siết vì sắp được làm bố.. 2 vợ chồng cùng nhau xem ti vi và đi ngủ.
Sáng hôm sau, chồng lại đi làm, chỉ có mỗi bà vợ ở nhà.Có 1 anh nhân viên Điện lực đến bấm chuộng
-Tôi có thể giúp gì cho anh?
-À không , tôi đến đây chỉ để báo cho bà biết là bà đã trễ 2 tháng rồi nhá!!!”
- Ha? Sao các anh lại biết?
- Bà đừng có cố tỏ vẻ ngạc nhiên như thế, bà trễ dù là 1 bũa chúng tôi cũng bít chứ đừng nói chi đến 2 tháng như vậy!!!
Quá hoảng sợ, bà vợ nói “thôi đợi chồng tôi nói chuyện với các anh!!! rồi đóng sập cửa lại.
Ngay sáng hôm sau ông chồng đến ngay công ty điện lực và gặp anh nhân viên thu tiền hôm trước, vỗ bàn hét :”Này anh kia, anh muốn gì ở vợ chồng chúng tôi?”
- Cũng đơn giản thôi, ông bà vui lòng đưa chúng tôi tiền là mọi việc sẽ ổn thỏa
Ông chồng nghĩ đang bị tống tiền , nên càng thêm bực tức:
- Nếu tao không đưa tiền cho mày thì sao?
- Bắt buộc chúng tôi phải cắt của ông thôi – anh nhân viên thu tiền trả lợi
Ông chồng há hốc miệng: “Cắt rồi vợ tôi xài cái giiiiiiiiiiiiiiii ??????? ”
- Kêu bà ta xài đỡ cây đèn cầy vậy !!!!!
......................................................................................................
Như Nhau Cả
Một nhà khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai.
Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
- Sao con đi học về trễ vậy?
- Con qua nhà bạn mượn sách về học.
Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.
Ông bố cười:
- Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời.
Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường.
Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
- Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi.
..........................................................................................
Tim Hết Cả Mình mẩy
Ông chủ nọ gọi về cho vợ biết là phải làm việc trễ tối nay. Gọi xong, ông mời cô thư ký xinh đẹp đi ăn và ông ta gặp may được cô ta rủ về phòng mình!
Hai tiếng sau, ông vào phòng tắm sửa soạn lại để trở về nhà. Bỗng ông ta hoảng hồn vì thấy trên cổ mình có một vết cắn bầm do cô thư ký để lại. Ông hoang mang vì không biết phải nói sao nếu bị vợ hỏi.
Ông mở cửa vào nhà và con chó bec-giê nhảy chồm lên mừng chủ. Ông lanh trí vội vàng ôm lấy con chó làm bộ vật lộn với nó rồi la toáng lên và chạy vào phòng. Ông ta một tay lấy ôm cổ ra vẻ đau đớn nói với vợ:
- Em xem nè! Con chó quỷ cắn bầm cổ anh này!
Vợ ông ta vội phanh áo mình ra phân bua liền:
- Anh coi đó! Nó cũng cắn tím bầm mình mẩy em này!!!
..............................................................................................
Trả Đủa,
- Hôm nay là ngày sinh nhật vợ tôi, ông có thể bán cho tôi một cành mà không có… hoa được không?
- Ông… tàn nhẫn quá…
Ồ, ông không cảm thông được cho tôi đâu, sinh nhật tôi, bà ấy đã tặng tôi một cái chai mà không có rượu!…
Suu tam
Than/Kimhoan
Paris
Monday, May 28, 2012
Khi những xa lộ thênh thang sẽ là những nhà máy phát điện độc đáo
Khi những xa lộ thênh thang sẽ là những nhà máy phát điện độc đáo Hệ thống xa lộ của Mỹ nhiều và tốt nhất thế giới, không có quốc gia nào có thể sánh ngang với Mỹ về hệ thống đường lộ chằng chịt khắp nơi với khoảng 260 triệu chiếc xe đủ loại hiện nay đang xuôi ngược hàng ngày… Có một người Mỹ vào mùa hè nhìn những freeway nóng chang chang dưới ánh mặt trời ở Hoa Kỳ mà thấy… tiếc đứt ruột vì ông cho là có một số lượng ‘năng lượng khổng lồ’ đã bị bỏ đi. Người đó là kỹ sư điện Scott Brusaw, Giám Đốc công ty Solar Roadways, đang ôm ấp một giấc mơ táo bạo, đó là làm sao biến các xa lộ thênh thang đó thành những nhà máy phát điện, bằng cách lót bên dưới chúng những tế bào quang điện.
Công ty của ông đang thí nghiệm lót các PV cells và đèn LED vào những tấm bảng (panel) có khả năng chịu được lượng xe cộ lưu thông khổng lồ. Ánh sáng LED là để dùng soi sáng đường xá và các parking lots “một cách thông minh” còn tế bào quang điện là để cung cấp đủ điện năng cho các doanh nghiệp, các thành phố và biết đâu sau này cho cả nước Mỹ!
Brusaw dự định làm ra những tấm bảng hình vuông mỗi bề 12 feet, vốn có khả năng sinh ra 7,600 watt-giờ mỗi ngày, dựa trên căn bản chỉ tính hứng ánh sáng mặt trời có 4 tiếng hàng ngày.
Theo tỉ lệ này, cứ mỗi mile của một highway có 4 lanes đường sẽ tạo đủ điện cung cấp cho khoảng 500 căn nhà. Brusaw hứng khởi nói: “Nghĩ mà xem, nếu chúng ta lót tất cả đường lộ của Mỹ bằng hệ thống mới, chúng ta sẽ tạo ra nhiều điện hơn cả tổng số điện mà quốc gia đang tiêu xài hiện nay!”
Tháng 2 năm 2010, Brusaw đã hoàn tất một tấm bảng đầu tiên như thế, với sự tài trợ của Bộ Giao Thông Hoa Kỳ. Hiện kế hoạch của ông là phải hạ giá thành của mỗi panel này dưới 10,000 đô la. Nhưng như thế cũng là gấp 3 lần một panel bằng nhựa đường thông thường. Cái độc đáo là loại đường bằng PV cells sẽ “thọ” gấp 3 lần so với đường lát bằng nhựa, mà loại đường bằng nhựa mất đến 10 năm để làm lại.
Ông nói: “Như thế giá thành cũng tương đương, cái lợi là loại đường mới chính là những nhà máy sản xuất ra điện!” Khó nhất là mặt đường bằng kính, nó phải có độ bám cho bánh xe, có thiết bị sửi làm tan tuyết và nước đá và có khả năng chịu đựng nhiều năm mật độ giao thông dày dặc của một số địa phương.
Brusaw nói: “Phần khó khăn nhất là đoạn đường chạy nhanh của highway, nhất là khi nó phải chống đỡ loại xe tải nặng 40 tấn, có khi tuyết dày quá, bánh xe lại quấn dây xích cho mùa đông”.
Ngoài ra về mặt kỹ thuật nó còn phải biết “tự làm sạch” khi ánh nắng mặt trời chạm đến các tế bào PV cells. Hiện nay ông sử dụng loại kính làm bằng hydrophilic có khả năng biến tia sáng mặt trời thành nguồn làm tan các phân tử bụi bặm và nước mưa sẽ đẩy lớp bụi hữu cơ này đi mà vẫn không làm trầy mặt kính.
Giai đoạn kế tiếp sẽ kéo dài 2 năm, trị giá 750,000 đô la để bắt đầu phát triển giai đoạn thương mãi của các tấm panel, sau đó Brusaw cho biết công ty của ông sẵn sàng để làm thí nghiệm đầu tiên cho các bãi đậu xe, vốn được ông cho là “lý tưởng cho loại diện tích mặt đường sinh điện”
Điện lực sinh ra từ các bãi đậu xe sẽ cung cấp cho nhà cửa xung quanh. Brusaw nói: “Tôi đã nói chuyện với người phụ trách cung cấp điện cho Wal-Mart. Một đại siêu thị rộng khoảng 200,000 square feet và các bãi đậu xe của họ rộng gấp 4 lần như thế”.
Người đó trả lời là “ngay cả khi các bãi đầy xe thì lượng điện mà 800,000 square feet tạo ra cũng gấp 10 lần số điện một siêu thị Wal-Mart xài!”. Brusaw thận trọng cho là ông sẽ bắt đầu với các tiệm ăn fast-food nhỏ hơn như McDonald.
Trong lúc người chủ xe (nếu đi xe điện) vào trong mua thực phẩm, bên ngoài xe ông ta có thể được nạp điện trở lại, do chính McDonald cung cấp! Một viễn ảnh quá tuyệt vời!
Hồng Quang [theo Popular Science]
suu tam
NTNgan
Houston
Công ty của ông đang thí nghiệm lót các PV cells và đèn LED vào những tấm bảng (panel) có khả năng chịu được lượng xe cộ lưu thông khổng lồ. Ánh sáng LED là để dùng soi sáng đường xá và các parking lots “một cách thông minh” còn tế bào quang điện là để cung cấp đủ điện năng cho các doanh nghiệp, các thành phố và biết đâu sau này cho cả nước Mỹ!
Brusaw dự định làm ra những tấm bảng hình vuông mỗi bề 12 feet, vốn có khả năng sinh ra 7,600 watt-giờ mỗi ngày, dựa trên căn bản chỉ tính hứng ánh sáng mặt trời có 4 tiếng hàng ngày.
Theo tỉ lệ này, cứ mỗi mile của một highway có 4 lanes đường sẽ tạo đủ điện cung cấp cho khoảng 500 căn nhà. Brusaw hứng khởi nói: “Nghĩ mà xem, nếu chúng ta lót tất cả đường lộ của Mỹ bằng hệ thống mới, chúng ta sẽ tạo ra nhiều điện hơn cả tổng số điện mà quốc gia đang tiêu xài hiện nay!”
Tháng 2 năm 2010, Brusaw đã hoàn tất một tấm bảng đầu tiên như thế, với sự tài trợ của Bộ Giao Thông Hoa Kỳ. Hiện kế hoạch của ông là phải hạ giá thành của mỗi panel này dưới 10,000 đô la. Nhưng như thế cũng là gấp 3 lần một panel bằng nhựa đường thông thường. Cái độc đáo là loại đường bằng PV cells sẽ “thọ” gấp 3 lần so với đường lát bằng nhựa, mà loại đường bằng nhựa mất đến 10 năm để làm lại.
Ông nói: “Như thế giá thành cũng tương đương, cái lợi là loại đường mới chính là những nhà máy sản xuất ra điện!” Khó nhất là mặt đường bằng kính, nó phải có độ bám cho bánh xe, có thiết bị sửi làm tan tuyết và nước đá và có khả năng chịu đựng nhiều năm mật độ giao thông dày dặc của một số địa phương.
Brusaw nói: “Phần khó khăn nhất là đoạn đường chạy nhanh của highway, nhất là khi nó phải chống đỡ loại xe tải nặng 40 tấn, có khi tuyết dày quá, bánh xe lại quấn dây xích cho mùa đông”.
Ngoài ra về mặt kỹ thuật nó còn phải biết “tự làm sạch” khi ánh nắng mặt trời chạm đến các tế bào PV cells. Hiện nay ông sử dụng loại kính làm bằng hydrophilic có khả năng biến tia sáng mặt trời thành nguồn làm tan các phân tử bụi bặm và nước mưa sẽ đẩy lớp bụi hữu cơ này đi mà vẫn không làm trầy mặt kính.
Giai đoạn kế tiếp sẽ kéo dài 2 năm, trị giá 750,000 đô la để bắt đầu phát triển giai đoạn thương mãi của các tấm panel, sau đó Brusaw cho biết công ty của ông sẵn sàng để làm thí nghiệm đầu tiên cho các bãi đậu xe, vốn được ông cho là “lý tưởng cho loại diện tích mặt đường sinh điện”
Điện lực sinh ra từ các bãi đậu xe sẽ cung cấp cho nhà cửa xung quanh. Brusaw nói: “Tôi đã nói chuyện với người phụ trách cung cấp điện cho Wal-Mart. Một đại siêu thị rộng khoảng 200,000 square feet và các bãi đậu xe của họ rộng gấp 4 lần như thế”.
Người đó trả lời là “ngay cả khi các bãi đầy xe thì lượng điện mà 800,000 square feet tạo ra cũng gấp 10 lần số điện một siêu thị Wal-Mart xài!”. Brusaw thận trọng cho là ông sẽ bắt đầu với các tiệm ăn fast-food nhỏ hơn như McDonald.
Trong lúc người chủ xe (nếu đi xe điện) vào trong mua thực phẩm, bên ngoài xe ông ta có thể được nạp điện trở lại, do chính McDonald cung cấp! Một viễn ảnh quá tuyệt vời!
Hồng Quang [theo Popular Science]
suu tam
NTNgan
Houston
TÌNH KHÚC THỜI GIAN
NHUNG TINH KHUC VUOT THOI GIAN da hoan tat, voi 30 tinh khuc bat tu.
Tran Nang Phung
YouTube
trannangphung has shared a video playlist with you on YouTube
.http://www.youtube.com/playlist?list=PL61C588B26B4A9876
suu tầm
VPL
Bordeaux
Tran Nang Phung
YouTube
trannangphung has shared a video playlist with you on YouTube
.http://www.youtube.com/playlist?list=PL61C588B26B4A9876
suu tầm
VPL
Bordeaux
Make pop corn with cellophone
Nguy hiểm khi dùng điện thoại,!!!…………
Make Popcorn With Cellphones !!!- must see..
an unbelievable video!!! Got to try this!
Pretty scary with regards to the amount of radiation that passes through cell phones!!
Imagine what it's doing to your brains!!!!!
Các nhà sản xuất vì muốn bán được hàng, luôn giấu nhẹm tác hại của điện thoại di động.
Những ai cho rằng sóng điện từ từ các thiết bị này là an toàn thì xin hãy xem đoạn video clip dưới đây: Chỉ cần 3, 4 cái ĐTDĐ chĩa vào hạt bắp trong giây lát nó trở thành bắp rang.
Vậy nếu ta sử dụng điện thoại trong 30 phút thì sao nhỉ? Cứ nghĩ đến xung quanh nhà, luôn có 3,4 tháp ăng ten ĐTDĐ thường trực phát sóng điện từ vào cái đầu mình mà phát ốm.
Click on this link:
http://www.koreus.com/video/telephone-portable-mais-popcorn.html
suu tam
PBLan
Canada
Make Popcorn With Cellphones !!!- must see..
an unbelievable video!!! Got to try this!
Pretty scary with regards to the amount of radiation that passes through cell phones!!
Imagine what it's doing to your brains!!!!!
Các nhà sản xuất vì muốn bán được hàng, luôn giấu nhẹm tác hại của điện thoại di động.
Những ai cho rằng sóng điện từ từ các thiết bị này là an toàn thì xin hãy xem đoạn video clip dưới đây: Chỉ cần 3, 4 cái ĐTDĐ chĩa vào hạt bắp trong giây lát nó trở thành bắp rang.
Vậy nếu ta sử dụng điện thoại trong 30 phút thì sao nhỉ? Cứ nghĩ đến xung quanh nhà, luôn có 3,4 tháp ăng ten ĐTDĐ thường trực phát sóng điện từ vào cái đầu mình mà phát ốm.
Click on this link:
http://www.koreus.com/video/telephone-portable-mais-popcorn.html
suu tam
PBLan
Canada
Wedding status
A newly married husband saved his wife’s number on his mobile as “ My life”
After one year of marriage he changed the number to "My Wife"
After 2 years of marriage he changed the number to "Home"
After 5 years of marriage he changed the number to "Hitler"
After 10 years of marriage he changed the number to "Wrong Number"
suu tam
Than/Kimhoan
Paris
After one year of marriage he changed the number to "My Wife"
After 2 years of marriage he changed the number to "Home"
After 5 years of marriage he changed the number to "Hitler"
After 10 years of marriage he changed the number to "Wrong Number"
suu tam
Than/Kimhoan
Paris
Bình cổ được phát hiện sau khi dọn nhà bán được với giá 69 triệu USD"
Bình cổ được phát hiện sau khi dọn nhà bán được với giá 69,3 triệu USD Bản tin Việt Ngữ của Dân Trí: Một chiếc bình cổ được một gia đình ở London phát hiện sau khi dọn nhà đã được bán với giá 43 triệu bảng Anh (69,3 triệu USD) – một kỷ lục với mọi tác phẩm nghệ thuật Trung Quốc. Chiếc bình cổ hàng chục triệu USD. Hai chị em sở hữu chiếc bình sứ có từ thời Càn Long thế kỷ thứ 18 này ban đầu hy vọng bán được nó với giá 1,2 triệu bảng. Khi con số cuối cùng được chốt lại trong phiên đấu giá ở Ruislip, phía tây bắc London, “người chị đã phải bước ra khỏi phòng và cố tránh cảm giác ngộp thở”, một nhân viên tại đây kể lại. Chiếc bình được trang trí màu vàng và màu xanh da trời, với mẫu trang trí hình con cá ở phía trước. Người mua chiếc bình - được cho là đến từ Trung Quốc - đã trả tới 43 triệu bảng - tương đương 69,3 triệu USD, cùng một khoản tiền đóng bảo hiểm 8,6 triệu bảng (gần 14 triệu USD) cho người bán đấu giá. Gia đình người sở hữu chiếc bình “vẫn không biết họ đã có gì trong tay”, vẫn theo lời nhân viên tại trung tâm đấu giá. “Họ rất hy vọng, nhưng họ không dám tin cho đến khi chiếc búa gõ xuống”. Chiếc bình cổ được cho là đã rời Trung Quốc vào khoảng năm 1860 và thuộc về một gia đình ở London trong khoảng 70 năm. Một người Trung Quốc đã trả cái giá gây sốc cho chiếc bình gốm cổ tưởng chừng vô giá trị. Người chủ cũ khóc òa vì vui sướng do trước đó, họ chỉ dám mơ đến một triệu USD là cùng. Tối thứ năm vừa rồi, những người quan tâm đến cổ vật quý đã đến chật kín một ngôi nhà hai tầng gần ga tàu điện ngầm West Ruislip, London để tham dự cuộc đấu giá chiếc bình cổ xuất xứ từ Trung Quốc.
Người đàn ông Trung Quốc mặc quần bò xanh hàng đầu đã trả tới 69 triệu USD cho chiếc bình gốm. Ảnh: The Sun
Đó là một chiếc bình trang nhã với họa tiết con cá ở phía trước và những đường vân mạ vàng vòng quanh. Đáy bình có in hình dấu triện của Hoàng đế Trung hoa.
Cận cảnh chiếc bình cổ giá 69 triệu USD
Người đàn ông sở hữu chiếc bình này đã thừa kế nó từ bác mình là một nhà thám hiểm thường đi về vùng Viễn Đông. Khi ông qua đời hồi đầu năm, bình được chuyển giao cho em gái, người phụ nữ già 70 tuổi. Gia đình bà lâu nay chỉ xem nó là một chiếc bình đẹp nhưng vô giá trị, cất giữ trên nóc tủ sách như vật trang trí. Do đó, người phụ nữ 70 tuổi đã rất sốc khi mang đến cho nhà đấu giá, họ dự đoán sẽ bán được với giá khoảng trên dưới một triệu USD.
Tuy nhiên, điều cả nhà đấu giá lẫn bà cụ không ngờ là sau phiên đấu giá 30 phút căng thẳng, nhát búa cuối cùng ấn định con số mà họ chưa từng dám nghĩ tới, 69 triệu USD. Đây là giá cao nhất từ trước đến nay cho một tác phẩm nghệ thuật đến từ châu Á. Chủ tịch của nhà đấu giá kể lại với tờ The Sun của Anh: “Người phụ nữ òa khóc nức nở khi phiên đấu giá kết thúc, đến nỗi chúng tôi phải mang bà ra ngoài phòng để hít thở không khí. Bà ấy khóc và nói rằng ước gí điều này xảy ra 30 năm trước đây”. Mặc dù họ sẽ phải nộp khoảng 19 triệu USD tiền phí và các loại thuế, nhưng đây vẫn là khoản tiền khổng lồ đối với gia đình trung lưu này. Ngay cả người chủ trì phiên đấu giá, ông Peter Bainbridge đã phấn khích đến nỗi làm vỡ cả búa khi gõ ấn định giá 69 triệu USD.
Chiếc búa bị gãy khi người chủ trì phiên đấu giá quá phấn khích với cái giá đắt chưa từng có. Ảnh: AP
Theo nhà đấu giá, chiếc bình này có từ những năm 1740, thuộc triều đại vua Càn Long. Trả cái giá cuối cùng là một người Trung Quốc, tuy nhiên nhà đấu giá tin rằng người này chỉ là đại diện mua hộ cho ai đó.
Thanh Bình
Theo Dân Trí
Bản tin tiếng Anh:
written by Siarhei Karotki on November 12th, 2010
An 18th century Chinese vase discovered when a house was cleared out was sold on Thursday at a London auction for the world record-breaking $69.3 million dollars.
The 18th-century Chinese porcelain vase – discovered when a house was cleared out – was sold on Thursday at a London auction for the world record-breaking $69.3 million (£43 million pounds). Bainbridges, the auction house, said that the final price for the 16-inch vase — an imperially commissioned piece decorated with a fish motif — far exceeded the pre-auction estimated price, which was about 1.2 million pounds. Both the auctioneers and the owners were stunned when Qianlong dynasty porcelain vase went for the highest price of any Chinese artwork sold at auction. The elaborately decorated piece was put up for sale by a brother and sister who found it while clearing out their parents’ home in Pinner, north-west London after they recently died. Bainbridge’s had estimated the 40cm high piece, which is decorated with a fish motif, would fetch between £800,000 and £1.2m ($1.9 million dollars.) Helen Porter of the auction house said: “[The owners] had no idea what they had. They were hopeful but they didn’t dare believe until the hammer went down. When it did, the sister had to go out of the room and have a breath of fresh air.” “We took it up for a day’s viewing in London and rented a room in the Arts Club on Dover Street where it attracted a lot of interest,” Helen said. She continued: “The sale room was full of Chinese bidders. The bidding started at £500,000 and it reached the hammer price in half an hour. We were all absolutely shocked and thrilled. It’s the sort of sale you wait a whole career for.” It was eventually sold to a Chinese bidder, said to be a Beijing-based agent, who sat on a gilded sofa at the front of the room but refused to comment after the sale. Taxes and commissions boosted the buyer’s total bill to $83 million (£51.6 million pounds). The auctioneer said the piece was one of the most important Chinese vases to go on sale this century. It is understood it was sold to a private buyer from China. It was described as ‘a piece of exquisite beauty and a supreme example of the skill of the ceramicist and decorator.’ The piece has a yellow painted trumpet neck and a double-walled construction, meaning an inner vase can be seen through the perforations of the main body. The auctioneer’s website said the vase ‘would have resided, no doubt, in the Chinese royal palace and was most certainly fired in the imperial kilns. It is a masterpiece.’ Peter Bainbridge, director of the auction house, said: “I’m thrilled that a provincial auction room can show what it can do. He said: “I’m also delighted to have handled such an astonishing work of art. I didn’t quite realise how exciting it was.” The Bainbridges auction house — a small, independent company in the London suburb of Ruislip that runs auctions and valuations for people clearing their homes — said that the vase is of exceptional quality and that it knew the estimated price was “a bit conservative.” The next item in the same lot, a piece of furniture, sold for only £2,000. Bainbridge’s previous highest sale was £100,000 for a Ming enamel piece two years ago. [via The Telegraph (UK) and Yahoo! News]
suu tam
SyTuan
VN
Sunday, May 27, 2012
Giải phẩu thẩm mỷ
Bác-sĩ giải-phẫu thẩm-mỹ Karl-Georg Heinrich tai Vienna (Áo) vừa thông- báo là đã thành-công trong việc dùng tế-bào gốc (stem cells)để trị các nếp nhăn, làm gương mặt trẻ lại và căng ngực. Trước và sau khi giải phẫu thẩm mỹ
Bác sĩ Heinrich nói “ Trong thời gian gần đây chúng tôi đươc biết là mỡ hút từ cơ-thể có chứa những tế-bào gốc và chúng tôi cũng đã biết những gì mà chúng ta có thể làm với các tế- bào qúi giá này. Vì vậy chúng tôi đã quyết-định thâu giữ lại các tê-bào ấy thay bị vứt bỏ đi”
Chính với những tế bào gốc thâu-lươm này mà bác-sĩ Heinrich đã thực-hiện thành-công phép trị-liệu dùng tế bào gốc và ông đã trở thành bác-sĩ đầu tiên tại Âu- châu vượt qua giai-đoạn không tiền khoáng hậu này.
Tại Nhật-bản việc sử-dụng các tế- bào gốc trong y-khoa thẩm- mỹ đã đạt đươc nhiều kết-quả đáng kể trong thử-nghiệm lâm-sàng. Chính vì thế mà kỹ-thuật dùng tế-bào gốc đã đươc Liên-hiệp Âu-châu chấp-nhận.
Bác sĩ Heinrich nói tiếp “Tương lai đã mở rộng. Từ nay chúng ta có thể dùng các tế-bào sống của bệnh nhân như là một tác nhân độn đầy (agent de remplissage). Nói một cách đơn-giản, bây giờ chúng ta đã có một phương- pháp giúp chúng ta trích phần tốt nhất của mỡ tức là những tế- bào gốc và sử-dụng các tế-bào này một cách tối-ưu”
Kỹ-thuật nói trên có thể mở rộng chân trời mới cho ngành y-khoa thẩm mỹ. Chẳng hạn như bộ ngực có thể đươc làm nẩy-nở nhờ những tế-bào gốc thay vì bằng những túi plastic. Sau khi giải-phẫu hoàn-tất bộ ngực no tròn trông như tự-nhiên. Điều này cũng đúng cho các phần khác của cơ thể như mông, háng, đùi , bắp chân…
Bác sĩ Heinrich kết-luận “ Nhờ vào các tế- bào gốc ,chúng tôi đã đat đươc những kết-qủa giống tự-nhiên 100 phần trăm và có thể giữ đươc suốt đời”
Chirurgie esthétique et anti-âge- 10/05/07
suu tam
lily kwang
La
Các giai đoan cơm & quà
Giai đoạn 1: Năm 20 - 30 tuổi
Chồng em chẳng thích ăn quà.
Ngày nào cũng chỉ về nhà ăn cơm.
Cơm nhà rất dẻo rất thơm.
Chồng em chỉ thích ăn cơm ở nhà.
Giai đoạn 2: Năm 30 - 40 tuổi
Chồng em đã biết ăn quà.
Bây giờ thinh thoảng về nhà ăn cơm.
Cơm nhà vẫn dẻo vẫn thơm.
Chồng em giờ biết ăn cơm lẫn quà.
Giai đoạn 3: Năm 40 - 50tuổi
Chồng em chỉ thích ăn quà.
Bây giờ anh chẳng về nhà ăn cơm.
Cơm nhà vẫn dẻo vẫn thơm.
Chồng em giờ đã bỏ cơm ăn quà.
Giai đoạn 3: Năm 50- 60tuổi
Chồng em chẳng thích ăn quà.
Mà giờ cũng chẳng về nhà ăn cơm.
Cơm nhà hết dẻo hết thơm.
Chồng em giờ đã bỏ cơm lẫn quà.
suu tam
Maihuong
La
Nước Chấm Ăn Với Cá Nướng,Bò Nhúng Dấm ...
NƯỚC CHẤM GỎI LÊ THỊ THÀNH Ở New Orleans có một xứ đạo dành cho người Mỹ gốc Việt tên là Lê Thị Thành (Saint Agnes le Thi Thanh Parish).
Nhà xứ “chuyên trị” một loại nước chấm gỏi nổi tiếng, ai ăn được một lần là quên mọi thứ nước chấm khác.
Vì cách pha chế tài tình biến thành khoái khẩu như thế mà được đặt tên là Nước Chấm Gỏi Lê Thị Thành, dung hóa được những chanh chua, mắm mặn, đường ngọt, riềng ớt cay.
Ấy cũng là để ca ngợi một người mẹ, một thánh nữ duy nhất của Việt Nam, đã biết “điều quân” biến chế mọi mùi vị cuộc đời thành "khúc hát dâng tình".
" Nguyên tắc nhớ: 2 chanh, 1 mắm, 5 đường."
Thí Dụ:
Thực Hành Cách Pha Chế:
-Nước Chấm 2 cúp nước chanh vắt.
-1 cúp mắm tôm.
-2 cúp rưỡi đường, nấu nước sôi pha thành 5 cúp.
-1/2 cúp riềng xay (riềng tươi càng tốt).
-1/2 cúp rượu lễ.
-1/2 cúp mè (vừng).
Thêm ớt nếu thích.
Cách Sửa Soạn:
1. Trộn mắm và chanh, quấy khoảng 1 giờ, mắm thơm dần ra. Có thể dùng máy đánh trứng mà đánh cho nhàn và nhuyễn hơn. Nên để ngoài trời hay dưới máy hút cho khỏi hôi nhà.
2. Nấu nước sôi, pha đường, để nguội.
3. Rang mè cho vàng, để nguội.
4. Riềng xay hay giã. Riềng tươi thì ngon nhất. Có thể dùng riềng nhiều hơn nếu thích.
CÁCH PHA CHẾ:
Sau khi đã quấy mắm xong, lấy mắm pha với nước đường, quấy cho đều. Cho riềng, rượu lễ, ớt (tùy thích ăn ớt hay không), quấy đều.
Nếm thử, nếu thấy nhạt thì thêm nước mắm vào, nếm cho vừa. Đây là lúc khá quan trọng. Khi ăn, đổ mắm ra tô, rắc mè lên cho thơm và đẹp. Mắm dùng để ăn gỏi cá, thịt nướng, bún.
suu tam
TTDiep
Houston
Nhà xứ “chuyên trị” một loại nước chấm gỏi nổi tiếng, ai ăn được một lần là quên mọi thứ nước chấm khác.
Vì cách pha chế tài tình biến thành khoái khẩu như thế mà được đặt tên là Nước Chấm Gỏi Lê Thị Thành, dung hóa được những chanh chua, mắm mặn, đường ngọt, riềng ớt cay.
Ấy cũng là để ca ngợi một người mẹ, một thánh nữ duy nhất của Việt Nam, đã biết “điều quân” biến chế mọi mùi vị cuộc đời thành "khúc hát dâng tình".
" Nguyên tắc nhớ: 2 chanh, 1 mắm, 5 đường."
Thí Dụ:
Thực Hành Cách Pha Chế:
-Nước Chấm 2 cúp nước chanh vắt.
-1 cúp mắm tôm.
-2 cúp rưỡi đường, nấu nước sôi pha thành 5 cúp.
-1/2 cúp riềng xay (riềng tươi càng tốt).
-1/2 cúp rượu lễ.
-1/2 cúp mè (vừng).
Thêm ớt nếu thích.
Cách Sửa Soạn:
1. Trộn mắm và chanh, quấy khoảng 1 giờ, mắm thơm dần ra. Có thể dùng máy đánh trứng mà đánh cho nhàn và nhuyễn hơn. Nên để ngoài trời hay dưới máy hút cho khỏi hôi nhà.
2. Nấu nước sôi, pha đường, để nguội.
3. Rang mè cho vàng, để nguội.
4. Riềng xay hay giã. Riềng tươi thì ngon nhất. Có thể dùng riềng nhiều hơn nếu thích.
CÁCH PHA CHẾ:
Sau khi đã quấy mắm xong, lấy mắm pha với nước đường, quấy cho đều. Cho riềng, rượu lễ, ớt (tùy thích ăn ớt hay không), quấy đều.
Nếm thử, nếu thấy nhạt thì thêm nước mắm vào, nếm cho vừa. Đây là lúc khá quan trọng. Khi ăn, đổ mắm ra tô, rắc mè lên cho thơm và đẹp. Mắm dùng để ăn gỏi cá, thịt nướng, bún.
suu tam
TTDiep
Houston
LIËN KHÚC THƠ VUI .
thân gửi đến quý bạn vài bài thơ vui " LẬN ĐẬN TÌNH DUYÊN " PL cảm tác ( chớp nhoáng ) qua bài thơ " TÌM BẠN BỐN PHƯƠNG " để chúng ta tiếp tục cười " ra nước mắt " ( cả hai nghĩa ĐEN và BÓNG )
PL hi vọng sẽ tìm ra được nguồn cảm hứng để cảm tác thêm vài bài thơ còn sót lại.
Quý bạn nào có ý kiến ngộ nghỉnh thì cũng nên góp phần sáng tác thêm để chúng ta cùng vui cười, chẳng mấy khi gặp đề tài vui nhộn như lần này để thay đổi không khí buồn nhiều hơn vui trong THI văn .
CẢM TÁC THƠ VUI « TÌM BẠN BỐN PHƯƠNG »
LẬN ĐẬN TÌNH DUYÊN.
EM 35 TUỔI ĐOAN TRANG.
Nghe lời mẹ dạy , em khoan lấy chồng,
Học hành chăm chỉ đậu xong
Cấp bằng đầy rẩy, ngóng trông gặp “ chàng “
Nào ngờ đâu có dễ dàng;
Tuổi em lở dở, bàng hoàng, hỡi ôi !
Nay cầu mong chút ơn Trời
Khiến duyên phận đẹp, cuộc đời em tươi.
Khiến duyên phận đẹp, cuộc đời em tươi.
ANH ĐÂY 40 TUỔI NGOÀI,
Giàu sang, chức phận , đa tài, bô trai,
Thời gian chẳng đợi chờ ai,
Bốn mươi tuổi nhắc bên tai anh rằng :
Độc thân, con cái xa dần
Anh nay quýnh quáng, dù gần hay xa,
Tìm em yễu điệu, thiết tha
Thương tình cứu giúp anh ra chốn này,
Cùng nhau xây dựng tương lai
Vẫn còn chung hưởng chuỗi ngày vàng son.
EM NAY 45 TUỔI ĐÀI TRANG;
Làm ăn thành đạt, chẳng màng lợi danh
Ba lần lận đận gối chăn,
Em mơ giấc ngủ yên lành bên anh.
Anh nào hội đủ tài danh
Nhanh chân tức tốc đơn “ XANH “ nộp liền.
NỮ 50 TUỔI ĐEN DÒN.
Năm mươi tuổi đủ trăng tròn,
Nước da xạm nắng, đen dòn, nết na,
Gia đình con cháu vào ra,
Duy chồng phụ bạc, bỏ nhà, vài năm,
Từ tâm, can đảm, cắn răng,
Chẳng hề than vãn, nhọc nhằn lướt qua
Đôi khi ngẫm nghĩ xót xa,
Em nay hi vọng tìm ra bạn lòng .
Anh nào lẻ bóng, phòng không
Đàng hoàng, chính chắn, vợ chồng nên duyên.
V.P.L
24 / 11 / 2010.
Neck exercise
A doctor advises his patients to exercise their neck by just reading this message.
In the end, all patients go home happily without asking the doctor for any medications.
'It is very effective,' said the doctor. 'All my patients never come back to me again.'
suu tam
Hong Tuoc
La
Saturday, May 26, 2012
NHỮNG BÓNG NGƯỜI TRÊN SÂN GA
NHỮNG BÓNG NGƯỜI TRÊN SÂN GA
NGUYỄN BÍNH - Hà Nội 1937
Những cuộc chia lìa khởi từ đây
Cây đàn sum họp đứt từng giây
Những đời phiêu bạt thân đơn chiếc
Lần lượt theo nhau suốt tối ngày
Có lần tôi thấy hai cô gái
Sát má vào nhau khóc sụt sùi
Hai bóng chung lưng thành một bóng
"Đường về , nhà chị chắc xa xôi ?"
Có lần tôi thấy một người yêu
Tiễn một người yêu một buổi chiều
Ở một ga nào xa vắng lắm
Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu
Hai người bạn cũ tiễn chia nhau
Kẻ ở sân toa , kẻ dưới tầu
Họ giục nhau về ba bốn bân
Bóng nhoà trong bóng tối từ lâu
Có lần tôi thấy vợ chồng ai
Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài
Chị mở khăn giầu anh thắt lại
Mình về nuôi lấy mẹ mình ơi ! "
Có lần tôi thấy một bà già
Đưa tiễn con đi trấn ải xa
Tầu chạy lâu rồi bà vẫn đứng
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga
Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
Môt mình làm cả cuộc phân ly
Những chiếc khăn mầu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt
Buồn ở đâu hơn ở chốn này ?
Suu tâm
Hồng Tước
La
Bài đã được đang năm 2008,vì thấy cuộc chia ly nào cùng buồn nên đăng lại
Friday, May 25, 2012
Chai rượu giá gần 200,000 đô la
Chai rượu giá gần 200,000 đô la vẫn có người mua
Nếu bạn là dân uống rượu, bạn sẽ “ngẩn ngơ” biết một chai rượu whisky giá 198,500 đô la sắp được mang ra bán ở Singapore.
Nhưng không phải là bất cứ hiệu whisky nào. Đây là loại whisky tên Diamond Jubilee chỉ có 60 chai được làm để kỷ niệm 60 năm lên ngôi của Nữ Hoàng Elizabeth II, Anh Quốc vào năm 1952.
Chai rượu Diamond Jubilee. Photo courtesy: Reuters Loại rượu này do công ty Johnnie Walker chế tạo, pha chế xuất sắc các loại whisky thượng hạng vào năm 1952. Chi nhánh DFS Group của công ty LVMH về thực phẩm và dịch vụ cao cấp đứng ra tổ chức bán. Lễ kéo dài 1 tháng này có tên là Master of Spirits II và Singapore là địa điểm đầu tiên vì hòn đảo Sư Tử hiện nay tập trung tỉ phú châu Á nhiều nhất. Với cái giá “thượng tầng khí quyển”, mỗi chai rượu có kèm theo hai ly pha lê tuyệt đẹp và một quyển sách đóng gáy da. Các món còn lại có tổng giá trị hơn 1 triệu đô la cũng sẽ được bán, như rượu hiệu Dom Perignon hay Chateau Cheval Blanc. Harold Brooks, chủ tịch DFS Group hôm Thứ Bảy tuyên bố: “Tôi hy vọng bán sạch vì đây là những sản phẩm duy nhất. Có người mua để đầu tư, nhưng cũng có người mua để thật sự thưởng thức” Đào Nguyên source Reuters
suu tam
Shanghai
Sandiego
Nếu bạn là dân uống rượu, bạn sẽ “ngẩn ngơ” biết một chai rượu whisky giá 198,500 đô la sắp được mang ra bán ở Singapore.
Nhưng không phải là bất cứ hiệu whisky nào. Đây là loại whisky tên Diamond Jubilee chỉ có 60 chai được làm để kỷ niệm 60 năm lên ngôi của Nữ Hoàng Elizabeth II, Anh Quốc vào năm 1952.
Chai rượu Diamond Jubilee. Photo courtesy: Reuters Loại rượu này do công ty Johnnie Walker chế tạo, pha chế xuất sắc các loại whisky thượng hạng vào năm 1952. Chi nhánh DFS Group của công ty LVMH về thực phẩm và dịch vụ cao cấp đứng ra tổ chức bán. Lễ kéo dài 1 tháng này có tên là Master of Spirits II và Singapore là địa điểm đầu tiên vì hòn đảo Sư Tử hiện nay tập trung tỉ phú châu Á nhiều nhất. Với cái giá “thượng tầng khí quyển”, mỗi chai rượu có kèm theo hai ly pha lê tuyệt đẹp và một quyển sách đóng gáy da. Các món còn lại có tổng giá trị hơn 1 triệu đô la cũng sẽ được bán, như rượu hiệu Dom Perignon hay Chateau Cheval Blanc. Harold Brooks, chủ tịch DFS Group hôm Thứ Bảy tuyên bố: “Tôi hy vọng bán sạch vì đây là những sản phẩm duy nhất. Có người mua để đầu tư, nhưng cũng có người mua để thật sự thưởng thức” Đào Nguyên source Reuters
suu tam
Shanghai
Sandiego
Hạt mè – Vị thuốc của trái tim
|
Thursday, May 24, 2012
Dòng Sông Xanh- the blue danube
Johann Strauss II
Dòng Sông Xanh Le Beau Danube Bleu
Nhạc Johann Strauss - Lời Việt : Phạm Duy
Do Mai Hương trình bày
Và do Thu Giang trình bày trọn lời
Thai Thanh - Giong Song Xanh
http://www.youtube.com/watch?v=XBrqSOZ4uyw&feature=related
[Dòng Sông Xanh]
- Ngọc Hạ - Full HD
http://www.youtube.com/watch?v=F4UQU8mwANE
suu tam
NVThuong
Canada
Wednesday, May 23, 2012
CHUYỆN RẤT NGẮN
1- Nồi cá bống kho tiêu Ba mươi tuổi đầu, lận đận chiến chinh, chưa kịp lấy vợ thì trời sập. Đi tù . Mẹ thăm nuôi 6 tháng một lần .Quà chỉ có nồi cá bống kho tiêu và nước mắt thương con. Được 3 năm thấy mẹ già đi, tóc bạc phơ. Thương mẹ, hắn bảo mẹ đừng lên thăm nữa. Nhưng đến kỳ thăm lại đi ra đi vào ,trông ngóng mẹ. Suốt hai năm không thấy mẹ lên thăm.
Được tha, về nhà mới hay khi mẹ về gặp mưa bị cảm nặng trong lần thăm nuôi sau cùng và đã qua đời hai năm rồi. Giỗ mẹ, hắn đi chợ mua cá bống về kho tiêu. Giỗ xong bưng chén cơm và đĩa cá bống kho tiêu cúng mẹ xuống ăn, hình như có vị mặn của nước mắt.
2- Tình đầu
Mười tám tuổi, yêu tha thiết, tỏ tình. Nàng chu mỏ : học trò ,nhỏ xíu, bày đặt. Hai mươi hai ,Thiếu úy Sư Đoàn 18 ,về phép đến thăm ,nàng lạnh lùng. Sợ làm góa phụ lắm. Hai mươi sáu , Đại úy Trưởng khối CTCT Trung Đoàn. Khó chết rồi ,xin bỏ trầu cau.Nàng ậm ừ để suy nghĩ lại đã . Tháng 4/75 chạy giặc, lạc mất nhau.
Ở tù ra, gặp lại. Nàng đã có chồng, hai con. Buồn và mặc cảm, thôi cứ ở vậy không lấy ai. Ba mươi năm sau , lận đận quê người, gặp lại. Nàng chồng chết, các con trưởng thành ra ở riêng. Mừng rơn, mời nàng đi ăn cơm tối nhà hàng. Tỏ tình. Nàng thẳng thừng: già rồi bận bịu nhau làm gì, ở một mình cho khỏe.
3- Hai chị em
Chị quen anh Hân, trung úy phi công. Anh đến nhà chơi, thấy em gái quấn quít Hân, chị nhường. Hai người tổ chức đám cưới, chị gom hết tiền để dành tặng đôi vợ chồng mới .
Em có thai đứa con đầu lòng được 6 tháng thì Hân đi tù cải tạo. Chi thương em đang có con dại, thay em đi ra Bắc thăm nuôi Hân. Con được hai tuổi, em đi buôn hàng chuyến, lỡ có thai với người tài xế. Chị tiếp tục đi thăm, dối Hân em dẫn con đi vượt biên rồi. Thấy Hân mừng cho tương lai vợ con mình, chị xấu hỗ, tủi thân ,âm thầm khóc lặng lẽ trên chuyến tàu lửa từ Hà Nội về lại Sài Gòn.
Hân về, biết sự thật. Buồn, dẫn con gái đi vượt biên .Nghe tin hai cha con chết trên biển, chị lập bàn thờ. Lấy tấm hình Hân đứng bên cạnh chiếc máy bay phản lực F5 Hân tặng chị hồi mới quen rọi lớn ra, bỏ vào khung đặt lên bàn thờ, chị khóc gọi Hân ơi…
4- Trả hiếu
Thằng Út đói bụng, tìm Lan. Chị ơi nấu cho em gói mì .Từ sáng đến giờ hai chị em chưa ăn gì cả. Nhà hết mì gói ăn liền lại hết cả gạo.
Lan dỗ dành, ba đi thồ về thế nào cũng mua bánh mì cho em. Trời tối dần vẫn không thấy ba về, Lan dẫn em ra đầu hẽm nơi anh Tư sửa xe gắn máy, ngồi đợi. Tư và Lan thương nhau đã hơn hai năm. Tư đang cố dành dụm ít tiền để sang năm làm đám cưới. Trời tối hơn, chú Bảy xe thồ chạy về báo tin ba bị xe đụng gãy chân rồi. Bệnh viện đòi 5 triệu mới chịu bó bột.
Lan về nhà thay áo, chạy vội ra nhà dì Năm đầu phố. Dì ơi con bằng lòng. Đêm bán trinh cho ông Đài Loan ,Lan khóc lặng lẽ. Anh Tư ơi, cho em xin lỗi…
5- Khói thuốc
Năm thứ hai ở Đại học CTCT Đà Lạt, Duy quen Trinh ,học năm thứ nhất ở Đại học Chính Trị Kinh Doanh. Hai đứa yêu nhau tha thiết, thề hẹn sống chết với nhau. Tốt nghiệp, Duy về Sư Đoàn 5 bộ binh, hành quân liên miên Bình Dương, Bình Long, Phước Long. Đêm hành quân giăng võng nằm trong rừng cao su Đồng Xoài, Duy mơ có dịp về phép Đà Lạt, cùng Trinh tay trong tay dạo khắp Thành Phố Sương Mù, rồi vào Cà phê Tùng gọi một gói thuốc Capstan, một tách cà phê sữa, một ly sữa đậu nành nóng, cho ấm.
Trinh ra trường về nhà ba mẹ ở Sài Gòn. Duy xin phép thường niên được 7 ngày, ghé thăm. Trinh báo tin ba mẹ gả em cho anh giám đốc Trung Á ngân hàng. Cưới xong chắc em cũng vào làm ở đó luôn cho tiện. Mẹ bảo em hãy quên ông Trung úy đó đi.
Hai tháng sau Duy bị thương về nằm Tổng Y Viện Cộng Hòa. Anh lính đơn vị cử đi theo chăm sóc chạy về báo tin hôm nay đám cưới cô Trinh, thấy nhà trai tới với nhiều xe hơi sang trọng lắm.
Duy chống nạng ra ngồi trước hiên ,châm điếu thuốc. Thẩm quyền ! bộ ông đang khóc đó hay sao? Không phải đâu, chỉ là khói thuốc lá cay cay làm chảy ra nước mắt…
6- Chồng xa
Tin vào chủ trương của lãnh đạo ủy ban nhân dân huyện, cha Hạnh bỏ lúa đổi sang nuôi tôm xuất khẩu .Vay của ngân hàng nhà nước 3 tỷ bạc. Tôm chết trắng ruộng, lỗ nặng. Đến hạn trả nợ, không trả được bị ngân hàng hăm tịch thu nhà. Vịnh, em trai đang học lớp 10 muốn bỏ học đi làm thuê. Hạnh khuyên em cứ tiếp tục học lên đại học, mong sau nầy đổi đời. Nợ nần của gia đình để chị lo.
Nuốt nước mắt vào lòng, Hạnh lên Sài Gòn tìm mối lấy chồng Đại Hàn. Được ba tháng chị gọi phôn về thăm Vịnh, dặn dò em cố gắng học và chăm sóc cho cha. Tiếng chị nghèn nghẹn như đang khóc.Thương chị, Vịnh nghẹn ngào hứa vâng theo lời chị dặn dò . Hai tuần sau, tòa lãnh sự Đại Hàn mời gia đình đến nhận bình đựng tro cốt của Hạnh. Họ giải thích tại chị nhảy lầu tự tử…
Trên chuyến xe đò từ Sài Gòn về Long Xuyên, xe chạy qua những cánh đồng lúa bạt ngàn tận chân trời, Vịnh thút thít khóc gọi chị Hai ơi …
suu tam
BTHong
Houston
Được tha, về nhà mới hay khi mẹ về gặp mưa bị cảm nặng trong lần thăm nuôi sau cùng và đã qua đời hai năm rồi. Giỗ mẹ, hắn đi chợ mua cá bống về kho tiêu. Giỗ xong bưng chén cơm và đĩa cá bống kho tiêu cúng mẹ xuống ăn, hình như có vị mặn của nước mắt.
2- Tình đầu
Mười tám tuổi, yêu tha thiết, tỏ tình. Nàng chu mỏ : học trò ,nhỏ xíu, bày đặt. Hai mươi hai ,Thiếu úy Sư Đoàn 18 ,về phép đến thăm ,nàng lạnh lùng. Sợ làm góa phụ lắm. Hai mươi sáu , Đại úy Trưởng khối CTCT Trung Đoàn. Khó chết rồi ,xin bỏ trầu cau.Nàng ậm ừ để suy nghĩ lại đã . Tháng 4/75 chạy giặc, lạc mất nhau.
Ở tù ra, gặp lại. Nàng đã có chồng, hai con. Buồn và mặc cảm, thôi cứ ở vậy không lấy ai. Ba mươi năm sau , lận đận quê người, gặp lại. Nàng chồng chết, các con trưởng thành ra ở riêng. Mừng rơn, mời nàng đi ăn cơm tối nhà hàng. Tỏ tình. Nàng thẳng thừng: già rồi bận bịu nhau làm gì, ở một mình cho khỏe.
3- Hai chị em
Chị quen anh Hân, trung úy phi công. Anh đến nhà chơi, thấy em gái quấn quít Hân, chị nhường. Hai người tổ chức đám cưới, chị gom hết tiền để dành tặng đôi vợ chồng mới .
Em có thai đứa con đầu lòng được 6 tháng thì Hân đi tù cải tạo. Chi thương em đang có con dại, thay em đi ra Bắc thăm nuôi Hân. Con được hai tuổi, em đi buôn hàng chuyến, lỡ có thai với người tài xế. Chị tiếp tục đi thăm, dối Hân em dẫn con đi vượt biên rồi. Thấy Hân mừng cho tương lai vợ con mình, chị xấu hỗ, tủi thân ,âm thầm khóc lặng lẽ trên chuyến tàu lửa từ Hà Nội về lại Sài Gòn.
Hân về, biết sự thật. Buồn, dẫn con gái đi vượt biên .Nghe tin hai cha con chết trên biển, chị lập bàn thờ. Lấy tấm hình Hân đứng bên cạnh chiếc máy bay phản lực F5 Hân tặng chị hồi mới quen rọi lớn ra, bỏ vào khung đặt lên bàn thờ, chị khóc gọi Hân ơi…
4- Trả hiếu
Thằng Út đói bụng, tìm Lan. Chị ơi nấu cho em gói mì .Từ sáng đến giờ hai chị em chưa ăn gì cả. Nhà hết mì gói ăn liền lại hết cả gạo.
Lan dỗ dành, ba đi thồ về thế nào cũng mua bánh mì cho em. Trời tối dần vẫn không thấy ba về, Lan dẫn em ra đầu hẽm nơi anh Tư sửa xe gắn máy, ngồi đợi. Tư và Lan thương nhau đã hơn hai năm. Tư đang cố dành dụm ít tiền để sang năm làm đám cưới. Trời tối hơn, chú Bảy xe thồ chạy về báo tin ba bị xe đụng gãy chân rồi. Bệnh viện đòi 5 triệu mới chịu bó bột.
Lan về nhà thay áo, chạy vội ra nhà dì Năm đầu phố. Dì ơi con bằng lòng. Đêm bán trinh cho ông Đài Loan ,Lan khóc lặng lẽ. Anh Tư ơi, cho em xin lỗi…
5- Khói thuốc
Năm thứ hai ở Đại học CTCT Đà Lạt, Duy quen Trinh ,học năm thứ nhất ở Đại học Chính Trị Kinh Doanh. Hai đứa yêu nhau tha thiết, thề hẹn sống chết với nhau. Tốt nghiệp, Duy về Sư Đoàn 5 bộ binh, hành quân liên miên Bình Dương, Bình Long, Phước Long. Đêm hành quân giăng võng nằm trong rừng cao su Đồng Xoài, Duy mơ có dịp về phép Đà Lạt, cùng Trinh tay trong tay dạo khắp Thành Phố Sương Mù, rồi vào Cà phê Tùng gọi một gói thuốc Capstan, một tách cà phê sữa, một ly sữa đậu nành nóng, cho ấm.
Trinh ra trường về nhà ba mẹ ở Sài Gòn. Duy xin phép thường niên được 7 ngày, ghé thăm. Trinh báo tin ba mẹ gả em cho anh giám đốc Trung Á ngân hàng. Cưới xong chắc em cũng vào làm ở đó luôn cho tiện. Mẹ bảo em hãy quên ông Trung úy đó đi.
Hai tháng sau Duy bị thương về nằm Tổng Y Viện Cộng Hòa. Anh lính đơn vị cử đi theo chăm sóc chạy về báo tin hôm nay đám cưới cô Trinh, thấy nhà trai tới với nhiều xe hơi sang trọng lắm.
Duy chống nạng ra ngồi trước hiên ,châm điếu thuốc. Thẩm quyền ! bộ ông đang khóc đó hay sao? Không phải đâu, chỉ là khói thuốc lá cay cay làm chảy ra nước mắt…
6- Chồng xa
Tin vào chủ trương của lãnh đạo ủy ban nhân dân huyện, cha Hạnh bỏ lúa đổi sang nuôi tôm xuất khẩu .Vay của ngân hàng nhà nước 3 tỷ bạc. Tôm chết trắng ruộng, lỗ nặng. Đến hạn trả nợ, không trả được bị ngân hàng hăm tịch thu nhà. Vịnh, em trai đang học lớp 10 muốn bỏ học đi làm thuê. Hạnh khuyên em cứ tiếp tục học lên đại học, mong sau nầy đổi đời. Nợ nần của gia đình để chị lo.
Nuốt nước mắt vào lòng, Hạnh lên Sài Gòn tìm mối lấy chồng Đại Hàn. Được ba tháng chị gọi phôn về thăm Vịnh, dặn dò em cố gắng học và chăm sóc cho cha. Tiếng chị nghèn nghẹn như đang khóc.Thương chị, Vịnh nghẹn ngào hứa vâng theo lời chị dặn dò . Hai tuần sau, tòa lãnh sự Đại Hàn mời gia đình đến nhận bình đựng tro cốt của Hạnh. Họ giải thích tại chị nhảy lầu tự tử…
Trên chuyến xe đò từ Sài Gòn về Long Xuyên, xe chạy qua những cánh đồng lúa bạt ngàn tận chân trời, Vịnh thút thít khóc gọi chị Hai ơi …
suu tam
BTHong
Houston
Subscribe to:
Posts (Atom)