Nhà nọ có ba chàng rể quý
Mẹ vợ bèn có ý thử lòng
Giả đò té lọt xuống sông
Rể Út trông thấy, "bờ lông nhông" vớt liền
Cha vợ thưởng ngàn tiền đô Mỹ
Mẹ vợ thì khoái chí ngợi khen
Rể này đích thực rể hiền
Gái Út thiệt sướng như tiên trên đời
Rồi "mánh" cũ bà "chơi" lần nữa
Cũng trợt chân té ngửa cái đùng
Giữa dòng quơ đạp tứ tung
Rể thứ nhào xuống, làm anh hùng vớt vô
Cha vợ thưởng ô-tô đời mới
Mẹ vợ lòng thơ thới hân hoan
Rể này cũng thiệt rể ngoan
Hy sinh cứu mạng, không màng tấm thân
Lần thứ ba sẩy chân rớt thiệt
Trôi giữa dòng nước xiết tơi bời
Kịp chàng rể lớn tới nơi
Muốn cứu mẹ vợ mà ... không biết bơi mới rầu
Chàng dậm cẳng ôm đầu đứng ngó
Mẹ vợ trôi lấp ló ra khơi
Bấy giờ mới phóng một hơi
Về báo cha vợ khúc nhơi sự tình
Cha vợ đứng lặng thinh không nói
Tưởng rằng ông tức tối khổ đau
Ngờ đâu ổng ký giấy mau
Tặng chàng rể lớn căn lầu mới xây ...
Chuyện này tui kể lại đây
Sự đời ai biết ... Hì hì! ...dở hay chỗ nào ?
suu tam
Maihuong
La
No comments:
Post a Comment