Để em buồn ri mãi rứa anh ơi
Không răng mô , mẹ đã thuận lòng rồi
Rứa không nói mần răng người ta biết ?
Về đi anh , răng mình không nói thiệt
Nếu có răng , em đứng mũi chịu sào
Có răng mô mà ngần ngại đổi trao
Răng rứa hỉ , anh làm thinh mãi rứa ?
Rứa răng anh lại thề non hẹn bể
Răng rứa anh , chắc có chuyện chi buồn ?
Phải rứa không , hay anh muốn thay nguồn ?
Cứ nói thiệt , răng âm thầm tự kỷ .
Không răng cả , em yêu anh chung thủy
Nếu vì anh , răng lại chẳng hy sinh ?
Dù ra răng , em không ngại chi mình
Rứa cũng đủ cho cuộc tình thơ dại .
Lạnh như rứa mà lòng em nóng mãi
Còn bây chừ riêng anh lại ra răng ?
Rứa sông Hương buồn anh có biết không ?
Hỡi núi Ngự , răng anh còn lơ đễnh ?
Suu tam
Than/Kimhoan
Paris
No comments:
Post a Comment