BIỂN CHIÊU
Bâng khuâng biển rộng vói hôn trời
Chiều sẫm dần theo bóng xế rơi.
Xao xác, nhạn về kêu bãi vắng
Rạt rào, sóng vỗ gọi trùng khơi.
Triều tuôn mộng cũ trôi đi mất
Gió lộng thề xưa thoảng lại rồi.
Nhớ gót son in bờ cát trắng
Sầu ta như biển tát khôn vơi.
Thủ Đức 7- 04-2013
Quang Tuân
No comments:
Post a Comment