HAPPY INDEPENCE DAY



Happy INDEPENDENCE DAY - JULY 4TH *** HAPPY BIRTHDAY

Le thi Khanh July 01 Huynh t Bich Lien july 23 ******* Mến chúc Các Bạn vui ngày sinh nhật cùng gia đình ,nhiều sức khoẻ và luôn may mắn NgocDung và nhom peda 67

Saturday, August 31, 2013

Chiếc đồng hồ bí mật





Một lần nọ, có một người nông dân bị mất một chiếc đồng hồ trong kho thóc. Đó không phải là một cái đồng hồ thông thường bởi nó còn có giá trị về mặt tình cảm đối với ông.
Sau một thời gian dài tìm kiếm vô vọng, người nông dân phải nhờ sự trợ giúp của những đứa trẻ đang chơi bên ngoài. Ông hứa, nếu ai tìm được chiếc đồng hồ bị mất sẽ được thưởng.
Nghe thấy vậy, đám trẻ con nhanh chân chạy xung quanh kho thóc tìm kiếm. Chúng đi khắp nơi, lục tìm ở mọi chỗ, từ nơi chứa thóc đến tận cả chỗ cho gia súc ăn, nhưng vẫn không thấy. Chỉ đến khi ông đề nghị bọn trẻ dừng việc tìm kiếm thì có bé trai chạy tới và yêu cầu ông cho nó một cơ hội nữa.
Người nông dân nhìn đứa bé và nghĩ: "Tại sao lại không chứ? Sau tất cả thì cậu bé này có vẻ khá chân thành". Ông dẫn cậu bé trở lại trong kho. Một lúc sau, cậu đã chạy ra và trên tay là chiếc đồng hồ của ông. Người nông dân rất hạnh phúc và ngạc nhiên, ông hỏi cậu bé: "Làm cách nào mà cháu có được nó, sau khi tất cả các bạn khác đã từ bỏ?".
Cậu bé đáp: "Cháu không làm gì cả và chỉ ngồi im một chỗ để lắng nghe. Trong im lặng, cháu 
nghe
 tiếng kim đồng hồ chạy và theo đó cháu tìm ra nó".

* Sự tĩnh lặng trong tâm hồn có thể sẽ tốt hơn so với một trí não luôn hoạt động. Hãy để cho tâm trí của bạn những phút giây nghỉ ngơi, thư giãn hàng ngày. Và hãy xem, sự hiệu quả mà nó đem lại khi giúp bạn xây dựng cuộc sống hằng mong đợi của mình.
suu tam
MNLam
Cali

Flowers:Time lapse in HD (22 Flowers)


Saying it with Flowers
 
 
           arrow, button, right iconFLOWERS
suu tam
PBLan
Canada

Friday, August 30, 2013

ANH VỀ MÀ XEM.......Ừ, MẸ ANH PHIỀN THẬT !


(Nhân mùa VU LAN 2013)
 
- Anh về ngay đi, em hết chịu nổi rồi, mẹ anh phiền thật.
- Uhm, mẹ anh phiền thật, bây giờ anh đang có cuộc họp quan trọng, tối về anh sẽ giải quyết nha em.
 
Tiếng đầu dây bên kia dập máy nghe có vẻ rất tức tối, anh buông thõng người ra sau ghế, ở bên kia cô nhìn ra phía cửa như đang cố nuốt trôi một cái gì đó vào mình.
- Anh nhìn đi, đó, đây này, hôm nay em sắp, ngày mai em xếp, cứ một người dọn, một người lại bày ra như vậy, ai mà chịu nổi. Em sắp điên rồi đây. Cô vò đầu trong 1 trạng thái vô cùng tức giận, anh lại gần cô, lấy tay xoa xoa 2 bờ vai gầy gầy, cô hất chúng ra.
- Em vào đây – Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô kéo vào phòng, khép hờ cửa, anh lấy xuống 1 chiếc hộp được đặt trên nóc tủ, lấy tay phủi nhẹ, anh nhìn cô mỉm cười.
- Mẹ phiền thật, ngày mai mình đưa mẹ đến viện dưỡng lão em nhé, còn bây giờ để anh cho em biết mẹ chúng ta phiền đến mức nào.
Anh mở chiếc hộp ra, bên trong là 1 xấp hình, anh lấy ra 1 tấm đã cũ, nhưng chẳng hề dính tí bụi nào, cô tò mò nhìn vào tấm ảnh.
- Em thấy không, đây là tấm hình mà Dì anh đã chụp lúc anh sinh ra, Dì kể vì mẹ yếu nên sinh lâu lắm, mà sinh lâu chắc là đau lâu em nhỉ, mà mẹ phiền thật, cứ la hét ầm ĩ cả lên, ai mà chẳng sinh. Dì còn nói, mẹ yếu lắm, nếu cứ cố sinh thì sẽ nguy hiểm cho người mẹ, bác sĩ đã nói như vậy rồi vậy mà mẹ vẫn cố cãi ” Không, con tôi phải ra đời, tôi phải sinh”, mẹ anh phiền thật đó.
Cô nhìn tấm hình, bàn tay cô nhẹ bỗng, rồi cô nhìn anh, trong mắt anh chứa 1 điều gì đó rất lạ. Anh cẩn thận bỏ tấm hình đó qua 1 bên, lấy 1 tấm khác cho cô xem.
- Em nhìn nè, đây là bức ảnh chụp lần đầu tiên anh bú mẹ, anh chẳng thấy ai phiền như mẹ cả. Bà nội, bà ngoại nói cả rồi, mẹ yếu, không đủ sữa để cho anh, uống sữa bình đi, ở đó mà dưỡng sức, nhưng 1, 2 cứ khư khư giữ anh vào lòng ” Không, con con nhẹ cân, phải bú sữa mẹ mới tốt”. Ai nói gì cũng cãi em nhỉ, nếu không anh được uống sữa bình rồi, sữa bình phải ngon hơn chứ, mẹ anh phiền thật.
Bàn tay cô run run, cô thấy ánh mắt của người mẹ trong bức ảnh ánh lên vẻ rất hạnh phúc, 2 bàn tay cô ta cứ giữ chặt đứa bé. Cô nhìn anh không nói gì cả.
- Còn nữa đây này – Anh lại lôi ra 1 tấm khác nhìn vào đó.
- Em thấy mẹ anh phiền ghê chưa, con nít hơn 1 năm ai chẳng chập chững biết đi, mẹ cứ làm như chỉ có con mẹ mới làm được điều đó không bằng. Ba kể mẹ cứ gặp ai là cũng hí hởn khoe ” Thằng cu Tin nhà tôi đi được rồi, nó biết đi rồi đó “. Bộ mẹ không thấy phiền hay sao em nhỉ? – Bờ môi cô như muốn nói một cái gì đó nhưng cổ họng thì ứ nghẹn lại, bức ảnh đứa trẻ con chập chững đi về phía mẹ trong tấm hình, cô nhìn mãi.Ba còn kể, từ ngày anh bắt đầu bi bô tập nói rồi gọi được tiếng mẹ là nguyên những ngày sau là một chuỗi điệp khúc ” Cu Tin gọi mẹ đi, gọi mẹ đi cu Tin”, mẹ phiền quá đi mẹ à, anh mỉm cười xoa nhẹ vào bức ảnh, mắt anh đang long lanh thì phải.
- Đây nữa, đây nữa này – Anh lôi ra nguyên 1 xấp, nhiều lắm, rất nhiều ảnh- Em thấy mẹ anh phiền ghê chưa, chụp làm gì mà lắm ảnh vậy không biết, lần đầu tiên anh vào mẫu giáo, có phiếu bé ngoan, rồi tiểu học, trung học, nhận bằng khen, em coi đi, đủ trò trên đời, coi hình của anh có mà đến tết mới xong, anh phì cười, ” mẹ anh phiền nhỉ “?
Cô nhìn anh, anh không cười nữa, anh cầm 1 tấm hình lên nhìn vào đó rất lâu, cô thấy nó, 1 tấm hình rất đạp, anh rất đẹp trong bộ áo tốt nghiệp cử nhân, anh lúc đó trông điển trai quá, cao ráo, nhưng…
 
- Em có thấy không? Tóc mẹ anh đó, rối em nhỉ ? Còn áo quần nữa này, cũ mèm…- Cô nghe thấy giọng anh trở nên khác đi, không đều đều như lúc ban đầu nữa, đứt quãng. Cô nắm lấy tay anh.
- Năm 15 tuổi, ba bỏ mẹ con anh lại, rồi lúc đó, mọi thứ trong nhà trở nên không có điểm tựa, anh đi học, mẹ bắt anh phải học…Em không biết đâu, anh xin nghỉ nhưng mẹ không cho, phiền như vậy chứ. Mẹ cứ sáng sớm đi phụ quán cơm cho người ta, trưa ăn 1 chén cơm thừa trong quán để dư tiền cho anh học thêm ngoại ngữ, rồi chiều đến chạy đi giặt đồ cho những bà mẹ không phiền khác, để họ đi mua sắm, cà phê, giải trí…- Giọng anh lạc hẳn – Còn nữa em ạ, tối đến mẹ lại tiếp tục đi làm lao công đường phố, sáng sớm mới về chợp mắt được 1 tí thôi, vậy đó…Em thấy mẹ anh khỏe không?
” Tách”, 1 giọt nước rơi xuống trên tấm hình, mắt cô cũng nhòe đi, khác thật, 1 bà mẹ trẻ với gương mặt xinh đẹp lúc đứa con mới bi bô tập nói, và cũng với gương mặt phúc hậu đó nhưng giờ làn da đã nhăn đi, khuôn mặt gầy hẳn khi đứng cạnh cậu con trai lúc chuẩn bị ra trường.
- Anh à – Bàn tay cô nắm lấy bàn tay run run của anh.
- Em có thấy tay mẹ rất yếu không, anh chẳng bao giờ kể em nghe nhỉ. Khi 5 tuổi, anh đùa nghịch chạy nhảy lung tung, lúc đuổi bắt cùng cô nhóc hàng xóm anh đã trượt chân ngã từ cầu thang xuống. Lúc đó, anh chẳng thấy đau một chút nào cả, chỉ nghe một tiếng kêu rất thân quen, em có đoán được không, anh đang nằm trên 1 thân thể rất quen…mẹ anh đó. – Cô sững người lại, nước mắt cô trào ra, rơi xuống ướt đẫm tay anh.
- Em à, mẹ anh phiền vậy đó, phiền từ khi anh chuẩn bị lọt lòng cho đến khi anh gần đón đứa con đầu tiên của mình, chưa hết đâu, mẹ sẽ còn phiền cả đời em ạ, bây giờ lớn rồi mẹ vẫn cứ lẽo đẽo theo anh dặn đủ thứ em không thấy sao, cơm phải ăn 3 chén, đi xe phải chậm thôi, đừng có mà thức khuya quá. Mẹ anh phiền thật, ngày mai mình đưa mẹ đến viện dưỡng lão em nhé.
” Anh “, cô ôm chặt lấy anh, cô òa khóc nức nở, ” em xin lỗi “, anh ôm lấy cô vỗ về, vỗ về như ngày xưa anh vẫn thường được làm như vậy.
” Choang “- Anh và cô chạy nhanh xuống bếp.
- Mẹ xin lỗi, mẹ nghe con thèm chè hạt sen nên mẹ đi nấu, nhưng…Giọng mẹ run run không dám nhìn về phía trước, cúi người nhặt những mảnh vỡ vừa rơi.
- Mẹ à – Cô chạy đến nắm lấy bàn tay xương xương của mẹ – Từ nay mẹ đừng phiền nữa nhé, để con phiền mẹ cho – Cô ôm chặt mẹ, nước mắt thấm đẫm vai áo mẹ, mẹ nhìn anh, anh nhìn cô trong lòng của mẹ.
” Mẹ đã không sinh lầm con và con cũng đã không chọn nhầm dâu cho mẹ, phải không ạ?”
(sưu tầm)
QPT
Canada

Những cái " Bất" của người đàn ông!

 
Những cái bất

 
 

 
 
1. Đàn ông mà phải cưới vợ là chuyện bất đắc dĩ
2. Đàn ông mà không lấy được vợ là bất thành nhân
3. Có vợ đẹp là bất an
4. Có vợ xấu là bất hạnh
5. Có vợ giỏi là bất xứng
6. Mình ở nhà mà để vợ đi làm là bất ổn
7. Mình đi làm mà để vợ ở nhà bất tiện
8. Không nuôi nổi vợ là bất tài
9. Bị vợ chê là bất lực
10. Bị vợ cắm sừng là bất cảm ứng
11. Biết chồng có bồ mà vợ tỉnh bơ là bất cần
12. Quyến rủ vợ bạn là bất nghĩa
13. Tin bạn mà mất vợ là bất cẩn
14. Khen người đẹp trước mặt vợ là bất lợi
15. Cãi lời vợ là bất kính
16. Nhậu không mời vợ là bất công
17. Nhậu về đánh vợ là bất nhân
18. Vợ kiểm tra túi chồng là thể hiện sự bất tín
19. Nộp lương đủ cho vợ là bất khả kháng
20. Trộm tiền vợ để đánh bài là bất lương
21. Xin tiền vợ đi uống bia ôm là bất khả thi
22. Cãi nhau với vợ về việc dạy con là bất phân thắng bại
23. Lời vợ dạy luôn luôn là bất biến
24. Tính xấu của vợ là bất di bất dịch
25. Khi vợ nổi máu ghen là bất luận phải trái
26. Bị vợ chửi mà làm thinh là bt bạo động
27. Bị vợ đánh mà không khai ra bồ là bất khuất
28. Vợ giận đi ngủ riêng la thể hiện sự bất hợp tác
29. Vợ bỏ nhà đi luôn là bất chiến
30. Được vợ khen là điều bất ngờ
31. Vợ làm mồi ngon cho chồng nhậu là bất hủ
32. Cùng vợ đi chơi cuối tuần là bất diệt
33. Vợ là người phụ nữ mau già nhưng bất tử
suu tam
MNLam
Cali

Thursday, August 29, 2013

Chuyện bực mình



Trên đường về nhà, bạn dừng xe lại cho một cô gái thật đẹp quá giang.
Đang lái xe, thình lình cô ta bất tỉnh nhân sự trên xe của bạn.
Bạn đành phải chở cô ta vào bịnh viện. Bực thật!
Tại bịnh viện bác sĩ chẩn bịnh và cho biết cô ta đang có bầu! Họ nồng
nhiệt chúc mừng bạn sắp được làm cha. Bạn cãi là bạn không biết cô gái
và bạn không phải là cha đứa bé. Nhưng cô gái lại khăng khăng nói bạn
là cha đứa bé! Cái nầy thiệt là quá bực!

Bạn tức quá đòi họ thử máu kiểm lại ADN để chứng minh là bạn nói thật.
Họ thử máu bạn và cho biết bạn bị bịnh hiếm muộn không thể nào có con nối dõi. Bịnh nầy bẩm sinh từ lúc bạn mới lọt lòng!
Bạn cảm thấy hết sức bực nhưng vui mừng vì được thoát nạn.

Trên đường về bạn sực nghĩ về 3 đứa con của mình...
Bây giờ mới đúng lúc bực mình tối đa...
suu tam
TTDiep
Houston



Secrets of Old Age


 
I believe this is one of the best I’ve seen. This is great; young or old, doesn’t matter. Beautifully stated and presented. Enjoy!!
 
 
 
 

 
 
 

http://www.youtube.com/watch_popup?feature=player_embedded&v=FgBF3sIPm4c
suu tam
Maihuong
La

Wednesday, August 28, 2013

Cách rửa trái cây sao cho sạch?

1. Nho
 

Cả chùm nho có nhiều quả bé tí, rửa sao cho sạch bây giờ nhỉ?
Bề mặt của quả nho thường được phủ bởi một lớp phấn trắng, lại dễ bị dính bùn đất nữa. Nếu bạn sơ ý rửa mạnh tay, vỏ nhỏ dễ bị rách, nát, rửa nhẹ thì lại không sạch. Rốt cuộc phải làm thế nào đây?

Cách rửa:


Có một bí quyết rất hay dành riêng cho việc rửa nho. Bạn cho nho vào một chậu nước, sau đó bỏ vào 2 muỗng bột mỳ, không cần phải dùng tay chà từng quả đâu nhé, bạn chỉ cần khuấy nho nhẹ nhàng một lúc là được. Vì trong bột mỳ độ dính nhất định, nó sẽ giữ lại hết các bụi bẩn vương trên quả nho.
2. Táo


Ai cũng thích ăn táo để vỏ, nhưng không phải ai cũng biết cách rửa táo sao cho hết chất bảo quả lưu trên vỏ táo.
Bình thường, mọi người rất thích ăn táo để cả vỏ. Nhưng ngày nay, táo tươi chứa nhiều chất bảo quản, đặc biệt, các chất hóa học này lưu lại nhiều nhất trên vỏ táo, không dễ để có thể rửa sạch.

Cách rửa:


Sau khi rửa táo bằng nước thường, bạn hãy rửa lại bằng nước muối, dùng tay chà vỏ táo cho sạch. Như vậy, chất bụi bẩn sẽ được làm sạch nhanh chóng. Cuối cùng, dùng nước đun sôi để nguội rửa lại lần nữa là có thể yên tâm ăn táo để vỏ rồi.


Ngoài ra, có một cách khác cũng hay, đó là dùng một ít kem đánh răng, chà sát vỏ ngoài của táo cho sạch, rồi rửa lại bằng nước, hoặc nước nóng. Với cách này, bạn cũng có thể an tâm ăn cả vỏ mà không phải sợ chất bảo quản.


3. Đào


Vỏ đào có quá nhiều lông tơ. Bạn hãy dùng nước muối chà vỏ đào để lông tơ biến mất.
Đào được bán trên thị trường rất nhiều trong cả bốn mùa luôn. Nhưng vỏ đào có rất nhiều lông tơ, khó làm sạch vô cùng nếu chỉ rửa bằng nước thường.

Cách rửa:Trước tiên, bạn ngâm đào trong nước, sau đó cho một ít muối trắng lên bề mặt, nhẹ nhàng chà sạch, rồi lại cho đào vào trong nước ngâm một lúc là được. Lúc này, lông tơ trên vỏ đào đã biến mất hoàn toàn.

4. Dâu tây

Dâu tây nhìn đẹp và ngon thật đấy, nhưng bề mặt không bằng phẳng, phải rửa thế nào đây?

Dâu tây chín đỏ nhìn đẹp mắt và ăn cũng rất ngon. Nhưng dâu tây không giống đào, táo, có thể gọt vỏ là ăn được. Hơn nữa, bề ngoài của quả dâu tây lại không bằng phẳng, vỏ rất mỏng, khẽ chạm mạnh một tí là có thể bị nát, cho nên rất nhiều người không biết nên rửa dâu tây thế nào cho sạch. Có người "dũng cảm" còn không buồn rửa, ăn trực tiếp luôn, như vậy, rất dễ bị tiêu chảy, ngộ độc thực phẩm.

Cách rửa:


Trước khi rửa dâu tây, bạn không nên vặt bỏ cuống của nó. Lấy nước sôi để nguội hòa với muối đậm đặc, ngâm dâu tây trong vòng 20 - 30 phút, để ráo nước là bạn có thể ăn được rồi. Rất đơn giản đúng không.
suu tam
NTHoang
Canada

bài thơ “Cô bắt làm văn tả Bà”:


“Bà ngoại em vẫn chưa già
Chiều chiều bà cưỡi xe ga ra đường
Mắt bà vẫn rất tinh tường
Tóc nhuộm ánh tím soi gương mỗi ngày
Nhưng Bà em vẫn rất hay
Bà chăm con cháu luôn tay luôn mồm
Công việc bà vẫn ôm đồm
Chăm lo con cháu sớm hôm không nề
Hôm nay cô giáo ra đề
Bắt em phải tả viết về Bà em
Em tả giống hệt bên trên
Cô bắt viết lại - mắng thêm em rằng:
Đã Bà là phải rụng răng
Tóc phải bạc trắng như trăng trên trời
Bà cũng không được ăn chơi
Vì mắt phải kém và môi nhai trầu
Đã Bà là phải ngồi khâu
Không được ngồi hát Ka - Râu - Ô - Kề
Nhất là không được ghi đề
Tuyệt đối không được phóng xe ào ào
Em nghe chẳng hiểu thế nào
Em phải hỏi mẹ xem sao vụ này
Tả sai thì lại không hay
Tả đúng thì lại có ngày ăn roi
Kiểu này phải bảo mẹ thôi
Hay đổi Bà khác đúng lời của cô???”
suu tam
Quỳnh Giao
Canada

STRAHLEMANN & SOHNE - Jonglage Strip Tease


http://www.youtube.com/watch_popup?v=47f7O9V4ELE&feature=youtu.be
suu tam
NTNgan
Houston

Mẹo đơn giản trị bịnh tại gia.


Dầu olive chữa bệnh eczema
Nước sát trùng listerine chữa bệnh nấm móng chân
Sữa chua chữa hơi thở hôi
Đường dừng cơn nấc
Nhai Chewing bạc hà hoặc quế làm giảm căng thẳng
Băng keo chữa mụn cóc
Rượu vodka chữa hôi chân
Olive và chanh chữa say sóng, say xe
Cà chua chữa mụn trứng cá
Cắn bút chì chữa đau đầu


https://skydrive.live.com/?cid=4696711205723ecb#!/view.aspx?cid=4696711205723ECB&resid=4696711205723ECB%215897&app=Word

suu tam
PBlan
Canada

Được Chúa rước về



 Được Chúa rước về, thì đó là tin vui chứ, sao lại tin buồn?
 Được Chúa rước về.
Những ai đã sống hơn 30 năm với một bà vợ thì nên đọc.
.......................Tôi nằm trong quan tài suy nghĩ về ý nghĩa của kiếp hiện sinh. Ban đêm nhà quàn đóng cửa, buồn heo hút, tôi đâm ra sợ. Sợ ma.!!!
   Sau khi đi thăm một vài nơi ở thế giới của Dante, tôi được đưa ra trước tòa phán xét của Thượng Đế. Tôi là người Công Giáo, tôi phải trả lời về tất cả những hành vi và ý nghĩ của tôi lúc còn sống. Ôi “ngày của thịnh nộ” (Dies irae, dies illa). Nếu linh hồn tôi có tội trọng (mortal sin), tôi sẽ phải xuống hỏa ngục, chịu lửa thiêu đốt đời đời. Nếu linh hồn tôi không có tội trọng và trong trắng như gương, tôi sẽ được lên Thiên Đàng ngay lập tức. Nhưng nếu linh hồn tôi, tuy không có tội trọng, nhưng không trong sáng như gương, nghĩa là còn lợn cợn bụi trần, thì tôi sẽ đi đâu? Tôi sẽ phải xuống ngục luyện tội (purgatory) một thời gian để lửa đốt con người tôi cho sạch những lợn cợn, và sau đó tôi mới được lên Thiên Đàng. Thời gian ở luyện tội, có thể là 10 năm, 20 năm, 50 năm . . . Tùy trường hợp nặng nhẹ. Mà tôi thì như cụ đã biết, nhiều lợn cợn lắm, thể xác cũng như tâm hồn. Có lẽ phải ở luyện tội cả mấy trăm năm.
   Tôi được đưa đến tòa phán xét. Chưa đầy 5 phút, có tiếng loa: “Ai có vợ, và đã sống với vợ từ 30 năm trở lên, hãy đứng sang bên phải.” Tôi lễ mễ chạy theo tiếng loa, đứng sang bên phải. Đông lắm, người nào trông cũng thiểu não quá sức. Hai phút sau, có tiếng vọng từ trời cao:
 “Các con yêu mến, lúc còn sống, các con có vợ và đã ở với vợ trên 30 năm, như thế các con được coi như đã ở luyện tội cả mấy trăm năm rồi, các con sạch mọi tội lỗi và đáng được lên Thiên Đàng ngay lập tức để hưởng Thiên Nhan Chúa”.
   Mọi người đều hoan hô. Một ông già Mỹ móm mém, phều phào “All right!”. Tôi cũng phều phào “All right!”.

 suu tam


suu tam
Than/Kimhoan
Paris

Tìm nhau


TÌM NHAU

Tìm nhau trong giấc chiêm bao
Ôm hình bóng cũ mà đau đớn lòng.
 
Tìm nhau trong ánh mắt trong
Mộng đà tan v sao mong đợi hoài.
  
Tìm nhau trong tiếng khóc cười
Dư âm còn vẳng bao lời ái ân.
 
Tìm nhau ngỏ vắng thềm hoang
Bay theo mưa gió, tình dang dở rồi.
  
Tìm nhau góc bể chân trời
Bơ vơ chiếc bóng, buồn ơi là buồn.
  
Tìm nhau dù đã muộn màng
Quay vào kỷ niệm khôn ngăn lệ sầu.
 
Tìm nhau trong nỗi khổ đau
Chia ly là để bạc đầu tiếc thương.

                                          Cali.10/8/13                                   
                                        Quang Tuấn

 

: Nghệ thuật cắt lá_


https://skydrive.live.com/?id=4696711205723ECB!5276&cid=4696711205723ecb&#!/view.aspx?cid=4696711205723ECB&resid=4696711205723ECB%215305&app=Word
suu tam
Lily Kwang
La

Tuesday, August 27, 2013

The Hotel Bill

                                                            

Next time you think your hotel bill is too high, you might want to consider this:
My wife and I were trave
lling by car from Brighton to London.

Being Seniors, after almost eleven hours on the road, we were too tired to continue, and decided to take a room. We only planned to sleep for four hours and then get back on the road. When we checked out four  hours later, the desk clerk handed us a bill for £1400.00. 
 
I exploded and demanded to know why the charge was so high. I told the clerk although it was a nice hotel; the rooms certainly weren't worth £1400.00 for four hours! He told me that £1400.00 was the 'standard rate'. I insisted on speaking to the Manager. 

The Manager appeared, listened to me, and explained that the hotel 
had an Olympic-sized pool and a huge conference centre that were 
available for us to use.  'But we didn't use them," I said.' 'Well, they 
are here, and you could have," he said.
He went on to explain that we could also have taken in one of the shows for which the hotel was famous. "We have the best entertainers from New York , Hollywood , and all over the world perform here," he informed me.

"But we didn't go to any of those shows," I said.
"Well, we have them, and you could have," the Manager replied

No matter what amenity the Manager mentioned, I answered,
"But we didn't use it!"
The Manager was unmoved, and eventually I gave up and agreed to pay.                                                          
I wrote a cheque and gave it to him.
The Manager was surprised when he looked at the cheque. "But sir, this cheque is only made out for £200.00." ''That's correct. I charged you £1200.00 for sleeping with my wife," I replied.

"But I didn't!" exclaimed the Manager.

I said, "Well, too bad, she was here, and you could have."
(Don't mess with Senior Citizens! :)
suu tam
MNLam
Cali