Trời khuya, phố đã lên đèn,
Đường trơn mưa gió, đêm đen phủ đầy.
Trong sương văng vẳng hao gầy,
Giọng khàn lời mẹ heo may rao hàng,
Mời người dừng lại bên đàng,
Nắm xôi, khoanh bánh, gói hàng mảnh mai,
Tấc lòng mẹ bán ngày dài,
Miễn sao mang chút an bài cho con.
Hàng nầy mẹ gói lòng son,
Gởi người nhân thế món ngon, ngọt bùi.
Gió sương mẹ chẳng ngậm ngùi,
Nắng mưa, mẹ vẫn an vui giòng đời.
Thương con van vái đất trời,
Sao cho hàng gánh được người cảm thương,
Mua giùm, vơi gánh đường trường,
Đêm khuya sương gió, nẻo đường mưa rơi,
Nhọc nhằn, mẹ chẳng buồn đời,
Thương con, mẹ chẳng quảng đời gió sương.
Ướt mi, nhớ mẹ cương thường,
Tình người sâu đậm như đường xứ quê.
Đơn thuần, mộc mạc, mọi bề,
Bao la bồi đắp sông mê thế trần.
Nhỏ nhoi xin được hồng ân,
Đêm khuya mẹ được một lần nghỉ ngơi.
Lưng còng, gối mỏi, rả rời,
Đêm trường vắng lặng, nghẹn lời ru con.
Huỳnh
Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPLan
Bordeaux
No comments:
Post a Comment