Hoa xuân phơi phới hương xuân,
Như lòng hoa bướm lâng lâng giao tình,
Như ta mộc mạc chân tình,
Dệt giòng lụa ngọc nối tình thế nhân,
Đơn sơ dạo khúc ân cần,
Gởi dòng nắng ấm, chuyển phần đẹp xinh,
Mong manh như nét xuân tình,
Dũng lòng chung thủy trên nghìn gian nan.
Mai kia dòng nước thời gian,
Phai hương phong nhụy của làn tiết xuân,
Thanh thanh cõi rạng tình chân,
Miên man ân nghĩa chẳng lần phôi pha.
Đường đi hương thoảng thướt tha,
Giòng sương trai ngọc mặn mà lá hoa,
Chẳng là phấn bụi phồn hoa,
Tàn ngày không sắc theo tà áo bay,
Hương thanh, giọt ngọc miệt mài,
Trải đường ân nghĩa của ngày thế gian,
Cho người từng khoảng mênh mang,
Ân tình thiên địa thương làn phù vân.
Nắng rừng thu, nắng vườn xuân,
Nắng hè ven bể, nắng vân tuyết giòng,
Đăng quang nắng gởi giọt lòng,
Cánh thiên thần rạng trên dòng nhân gian,
Nắng mang thông điệp miên man,
Thiên ân phơi phới bình an mọi miền.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment