Anh không nói mà lòng em tan nát
Cho lệ nào đẫm ướt chiếc khăn tay.
Rồi từ ấy người em yêu xa vắng
Nắng miền xa sao mưa gió phương này?
Mưa chẳng tạnh và niềm đau không lắng
Hồn dật dờ theo Lá Úa Thu Bay!
Rồi từ ấy tìm anh trong giấc mộng
Nhìn quanh em đâu cũng bóng hình anh.
Ôm chầm lấy hoá ra trăng lẻ bóng
Anh đâu rồi? Thương nhớ cứ vây quanh.
Mùa thu tím nhuộm tim em sắc tím
Xa người yêu mỗi lúc sậm thêm màu.
Dù nhức nhối, dù dập bầm đau điếng
Vẫn sẵn sàng nhận lấy vết thương đau.
Anh có nghe trên cành côi liễu rũ?
Con oanh vàng sầu hót khúc tương tư.
Có nghe biển gọi thuyền về bến cũ
Cho sóng xưa thôi trăn trở mạn bờ.
Anh có biết nỗi sầu như biển rộng?
Mà nhớ thương là gió táp mưa sa!
Em chới với trên thuyền tình bé bỏng.
Đành đắm chìm giữa bể ái phong ba.
Anh yêu hỡi, dù nước đi, đi mãi,
Non vẫn mong một thuở nước về nguồn.
Em vẫn đợi dù anh không trở lại.
Em vẫn chờ dù phải chết cô đơn.
QUANG TUẤN
25/9/2012
San Francisco
|
LÁ ÚA THU BAY(thơ họa)
Từ giã em lên đường đi phiêu bạt,
Chiều thu buồn hạ thấp áng mây bay.
Như chia xẻ lòng em đang tan nát
Lệ rơi nhiều sũng ướt chiếc khăn tay.
Em thẩn thờ trong khi anh xa vắng,
Hồn của em theo anh tận nơi này.
Anh cũng biết: em gửi tình sâu lắng
Mỗi chiều về nhặt Lá Úa Thu Bay.
Nhưng em ạ! Anh ôm bao giấc mộng!
Phải bay cao! Xa nhảy! Thoả đời anh.
Chí làm trai! đành thành chim lẻ bóng,
Muốn đi tìm hiểu biết ở chung quanh.
Chân trời xa không chỉ mang sắc tím!
Mà còn xanh, vàng, đỏ, trắng...đủ màu!
Rất tươi vui, cũng nhiều khi chết điếng
Bỡi thành công hay thất bại thương đau!
Đôi khi nhớ đến cành côi liễu rũ,
Có oanh vàng chuyên hót khúc tương tư.
Nhưng chưa thể quay trở về bến cũ
Dù biết em vẫn đợi ở mạn bờ.
Anh vẫn muốn phơi gan cùng biển rộng,
Muốn thử mình trong gió táp mưa sa.
Không thể ở trong vòng tay bé bỏng,
Mà đương đầu cùng sấm chớp phong ba.
Cho nên anh vẫn đi và đi mãi
Chưa thoả đời trai, chưa thể về nguồn.
Cám ơn em vẫn chờ anh trở lại
Nên anh chưa hề cảm thấy cô đơn.
THÂN THỊ VÂN HÀ
Sài Gòn 17 - 5 - 2013
|
Xin gởi bài LUTB .pps này qua giọng ngâm rất hay của Hồng Vân .
No comments:
Post a Comment