TRẢ LẠI ĐỜI
Dù đã biết đời qua nhanh như chớp
Và trăm năm nào khác giấc chiêm bao
Vậy mà tôi cứ chạy theo tiền bạc
Miễn làm sao thực hiện mộng sang giàu.
Nay sực tỉnh càng thấy mình
tham quá
Nào lợi danh, nào địa vị, chức quyền
Nào bại thành, nào thua được, chê khen
Gẫm cho kỷ, than ôi phù phiếm cả.
Những thứ ấy làm tôi quá mỏi mệt
Như nợ đời, thôi nhé trả lại đời
Bao năm rồi thành rêu bám trong tôi
Nay trả hết một lần không hối tiếc.
Đặt tinh thần trên vật chất nặng mang
Cần trí tuệ để nhìn xa, thấy rộng
Với tấm lòng nhân ái để yêu thương.
Như con sáo xổ lồng vui sướng trả
Những thức ăn cám dỗ lại người nuôi
Trả xong nợ lại đời tôi mừng quá
Qua đêm đen, rực
sáng ánh mặt trời.
Cali 6/6/13
QUANG TUẤN
No comments:
Post a Comment