Việt Nam có bánh mì Tây,
Từ thời Pháp trị xứ gầy AnNam.
Qua thời thuộc địa miền Nam,
Một thời tự trị, nhà Nam quân bình.
Sau ngày quân Pháp viễn chinh
Rút quân trả lại an bình quê hương,
Bánh mì tồn tại thương trường,
Cùng xôi, lúa, gạo, thành thường thức ăn.
Thường dân hay kẻ làng văn,
Thành đô hay chốn đồng bằng, cao nguyên,
Gần xa, khắp chốn, mọi miền,
Tỉnh xa, tấp nập triền miên phố phường,
Bánh mì thoang thoảng vị hương,
Thơm vàng, dòn rượm, phô trương hằng ngày.
Lời rao ơi ới ban mai,
Hàng tôi bánh mới, bánh dai, bánh dòn,
Hàng tôi bánh ổ no tròn,
Mời người dừng lại, bánh ngon mua liền.
Bánh mì dồn thịt ăn liền,
Đầu heo, phá lấu, thịt chiên, thịt hầm,
Độn thêm một ít rau bằm,
Muối, tiêu, dưa cải, thâm trầm vị hương.
Bánh mì mua sáng mờ sương,
Chiều về còn giữ mùi hương ngọt ngào.
Bánh ngon giữ đến hôm sau,
Quết tôm mặt bánh chiên mau bánh dòn,
Nữ công gia chánh vuông tròn,
Mời anh nếm thử cho tròn ước mong.
Bánh vàng, hương bánh, lòng trong,
Như ngày ươm nắng, giọt trong qua thềm.
Hay anh lại thích bánh mềm,
Cho vào vỉ hấp, thoa thêm mỡ hành,
Hành chiên hòa lẩn hành xanh,
Rắt hương muối bọt trên hành lá xanh,
Đậm đà mùi ớt, tiêu thanh,
Bánh Tây chế biến, giờ thành món Nam,
Ăn hoài sao chẳng thấy nhàm,
Nhờ tài gia chánh người Nam gia truyền.
Theo lòng bánh gởi chút duyên,
Mặn mà hương bánh, nhớ miền quê hương.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPLan
Bordeaux
No comments:
Post a Comment