Tóc em dài sao em không vấn,
Sợi buông lơi nên lận đận tình tôi.
Tóc dịu nồng thắm hương đồng nội,
Quyện tình tôi trôi nổi những mùa trăng,
Lạng lẽ sầu như thuyền đêm trăng sáng,
Văng vẳng cung sầu nhạc sáo chàng Trương.
Hỡi người của những mùa thương,
Đêm trăng sao rạng mơ đường tóc tơ,
Vì em chẳng vấn tóc mơ,
Nên tôi lận đận, đường tơ chưa thành.
Đêm thâu trăng rạng qua mành,
Thương dòng suối tóc bệnh thành nhớ nhung.
Tóc em dài như rèm trướng phủ,
Tóc rạng dòng trăng sáng trời thu,
Tóc mênh man suối nguồn tâm tưởng,
Tóc vấn vương trên sóng phù du.
Tóc bên kia sông ngát hương sương đọng,
Hương qua dòng thoảng đồi núi mênh mông,
Bao dòng sông trên chuyến thuyền nhân dạng,
Tràn bến bờ tóc dương liễu chờ trông.
Tóc tơ mờ lối đường nhân ảnh,
Suối tóc là viễn ảnh nắng lên ngôi.
Bờ nhân dạng em ngồi hong tóc,
Anh thẫn thờ quên đường dọc đường ngang,
Chỉ mong tóc xỏa mờ hư ảo,
Dẩn bước về trên bao ngọn sóng lao chao.
Đêm vui trời rạng trăng sao,
Lụa trời giăng mắc vườn đào tóc tơ.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPLan
Bordeaux
No comments:
Post a Comment