Tuyết đầu mùa, giọt mảnh hạt sương,
Long lanh sương tuyết rải hồ gương,
Tuyết bay lất phất ngoài song cửa,
Tuyết phủ áo băng trắng mặt đường.
Áo tuyết lung linh ánh dương tà,
Thủy tinh hạt ngọc ngời ráng pha,
Thiên nhiên trầm mặc lời an ủi,
Thanh hồn nghệ sĩ, họa giọt ngà.
Đông về, tuyết đóng băng trên mái,
Lung linh treo sợi ngắn, sợi dài,
Trên cành trụi lá giăng chuỗi ngọc,
Điểm tô phong cảnh nét trang đài.
Tuyết bay lất phất trong chiều tàn,
Quấn quýt chân người tuyết mơn man,
Họa hình hoa ngọc mùa băng giá,
Tuyết gởi lữ hành chút dịu dàng.
Dù tiết giá đông, trời sương tuyết,
Nét đẹp thiên nhiên vẫn ảo huyền,
Bút họa nét thanh hình hoa tuyết,
Mành tuyết buông lơi khắp sơn tuyền.
Chớm đông vào sương tuyết lê thê,
Ta chẳng sầu lòng, chuốc ủ ê,
Chẳng đổi thay được ngày băng giá,
Nên mến tuyết giòng, giọt pha lê.
Tuyết sương lóng lánh màu huyền ảo,
Nhắc nhở đời là giấc chiêm bao,
Mua vui từng bước dù băng giá,
Kẻo buổi đông về lòng nao nao,
Tiếc ngày dĩ vãng mùa nắng ấm,
Mê chuyện phù vân nẻo thăng trầm,
Quên chuyến ân tình tràn duyên phước,
Nẻo công hầu, đổi chác lỗi lầm,
Quên ngày buốt giá tiết mùa đông,
Mái ấm thủy chung hương lửa nồng,
Đón bước người về từ sương tuyết,
Vòng tay gia quyên ấm hương lòng.
Trời đông lóng lánh kim tuyết băng,
Ảo huyền sương tuyết nẻo giăng giăng,
Ta người trần thế đường dài ngắn,
Tỉnh giấc sắc không nẻo nhọc nhằn.
Ảo ảnh thế trần sương tuyết in,
Treo cành nhân thế vạn bóng hình,
Tâm an ta chọn giòng lóng lánh,
Đẹp mùa băng giá chuỗi ân tình.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment