Ai bảo mình già thì cứ già,
Còn tôi cứ nghĩ xuân chưa qua,
Gương soi cất kỹ trong ngăn kéo,
Chẳng soi dung nhan nước ao nhà.
Người bảo sao tôi quên thực tế,
Chẳng chịu thức thời chuyện não nề,
Ý người chân thật, tôi trân trọng,
Nhưng vẫn chọn ngày chẳng ủ ê.
Ích gì theo dõi bước thời gian,
Buồn chi xuân thắm đã phai tàn,
Đời sống võ vàng, ngày buồn nản,
Tôi chọn tuổi thu rạng huy hoàng.
Chiều tàn chẳng chỉ mang rã rời,
Tà dương rực rỡ sóng biển đời,
Ngày thu chẳng chỉ mưa bao phủ,
Còn rạng lá vàng tuổi thu đời.
Đường đi còn bao nẻo gọi mời,
Thế gian còn bao chuyện thảnh thơi,
Thuyền đi trên sóng, sông rẽ nhánh,
Nhánh mới phiêu bồng, nhánh rong chơi.
Chuyến thuyền nhân thế, buồm mãi căng,
Bến mới, nẻo xa, theo hải đăng,
Thuyền đi trên sóng nương triền gió,
Mái chèo hăng hái, buồm tròn giăng.
Nếu đời mai, thuyền dứt chuyến đi,
Mái chèo buông xả sóng phân kỳ,
Thì ta đã sồng đời ân phước,
Vỗ cánh tung trời chuyến biệt ly.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPLan
Canada
No comments:
Post a Comment