HAPPY INDEPENCE DAY



Happy INDEPENDENCE DAY - JULY 4TH *** HAPPY BIRTHDAY

Le thi Khanh July 01 Huynh t Bich Lien july 23 ******* Mến chúc Các Bạn vui ngày sinh nhật cùng gia đình ,nhiều sức khoẻ và luôn may mắn NgocDung và nhom peda 67

Tuesday, July 30, 2019

Kỷ niệm ngày giổ 50 năm của anh - Thái Hoàng Cung - peda DHSP SG


Hôm nay là ngày giổ 50 năm của anh Thái hoàng Cung  theo lời yêu cầu của một số bạn nhóm Peda , tôi xin đăng trên blog  của nhóm để tưởng niệm và nghỉ đến anh đã hy sinh cho đất nước

                

Xin giới thiệu thêm chi Trần mộng Tú là người vợ 3 tháng của anh , là một nhà thơ nổi tiếng nhưng số phận truân chuyên
Mời các bạn cùng tôi để vài phút tưởng niệm   đến anh Thái hoàng Cung và thưởng thức hai bài văn rất cãm động do chị Trần mộng Tú  là tác giả gởi đến cho nhóm  nhân dịp ngày giổ anh hôm nay

 Bài Thơ Của Trần Mộng Tú 

 Quà Tăng Trong Chiến Tranh 

 viết từ hồi ở quê nhà (mấy tháng sau khi anh Cung mất) Năm 1999-


Em tặng anh hoa hồng
Chôn trong lòng huyệt mới
Em tặng anh áo cưới

Phủ trên nấm mồ xanh

Anh tặng em bội tinh
Kèm với ngôi sao bạc
Chiếc hoa mai mầu vàng

Chưa đeo còn sáng bóng

Em tặng anh tuổi ngọc
Của những ngày yêu nhau
Đã chết ngay từ lúc
Em nhận được tin sầu

Anh tặng em mùi máu
Trên áo trận sa trường
Máu anh và máu địch
Xin em cùng xót thương

Em tặng anh mây vương
Mắt em ngày tháng hạ
Em tặng anh đông giá
Giữa tuổi xuân cuộc đời

Anh tặng môi không cười
Anh tặng tay không nắm
Anh tặng mắt không nhìn
Một hình hài bất động

Anh muôn vàn tạ lỗi
Xin hẹn em kiếp sau
Mảnh đạn này em giữ

Làm di vật tìm nhau.
                                                                  (Tháng 7/ 1969 )

Bai 2:

Mời các bạn click  vào link mau xanh duoi day( trangnhaTha Huong)
Related image

bài dưới đây do chi Mộng Tú vùa gởi qua đã được cho sàng tác vài ngày trưoc đây, xin mời thưởng thức:

TrầnMộng Tú   -  THỜI GIAN

Thời gian như viên sỏi lăn xuống triền dốc, nó lăn nhanh quá, em không bắt kịp, mặc dù em có chạy theo bằng tất cả sức lực thanh xuân của mình. Khi em giơ tay bắt được viên sỏi thì nó đã tròn và nhẵn bóng còn em thì đã hao hụt, phai màu, nhẹ hẫng theo ngày tháng. Tóc em đã nhuộm biết bao nhiêu lần để cho xanh lại, thế mà màu trắng hoa lau vẫn ngả sang. 

Trong hỗn mang của đất trời. Con kên kên chiến tranh khổng lồ hung hãn bay sà xuống, nó mổ đi những hạt mầm vừa nhú lên mặt đất, nó thả xuống những lưỡi lửa, đốt cháy quê hương, làng mạc, ruộng lúa, đốt những dòng sông sôi sục cạn kiệt, đốt những ngọn núi, bìa rừng xém đen. Con kên kên kinh khiếp đó đã đốt cháy cánh đồng thanh xuân của hai ta và thả những vốc lửa xuống đời sống hai ta, đốt anh tàn rụi, đốt em phỏng nặng xuyên suốt xương da.
Em tự băng bó vết thương mình, khập khễnh đứng dậy dưới bàn tay nâng đỡ của Thượng Đế. Nắm tro anh đã bay vào trong gió.

Huyền thoại về loài chim Phượng Hoàng, trước khi chết nó tự thiêu trong một cái huyệt đầy than lửa, để sau đó từ tro bụi nó sẽ tái sinh.
Anh không tự thiêu cháy mình, chiến tranh thiêu cháy anh, anh  bị thiêu trong ngọn lửa hung hãn mồi lên bằng tay người khác. Liệu anh có được tái sinh như loài chim đó không?

Năm mươi năm rồi đó anh. Em nghĩ lại mà rung cả thân gầy. Bao nhiêu tháng, bao nhiêu năm, em sống ở một đời sống mới không có anh. Em có buồn, có vui, có tiếng cười, có nước mắt. Nhưng vẫn có bất chợt một khoảnh khắc nào đó dừng lại ở một ngã tư phố xa lạ, một cửa sông, một chân núi hay một giáo đường em cũng có những giây phút chỉ của riêng em

Một mình em với một quê hương xa lắc, với một ký ức thanh xuân hạnh phúc và nước mắt.

Thời gian, hình như trong một trạng huống nào đó đã dừng lại với em. Hay em có hai đời trong một kiếp?

Nhiều khi em ao ước mình chạm tay được vào quá khứ, trong một khoảnh khắc nào đó mình được sống ngược lại với thời gian. Thủa những đóa hoa mới hé nở, viên sỏi vừa rửa mặt trắng tinh, con ngài trong kén vươn vai thành con bướm đa tình và anh với em như trúc như tre xanh mướt một góc vườn.

Em nhớ quá những lần ngồi sau lưng anh trên chiếc Honda, những con đường mình đi qua, những con đường từ nhà anh sang nhà em, hàng cây và bóng nắng, ngã tư anh thả em xuống đi làm, những nụ hôn của anh trên trán em và em đứng nhìn theo bóng anh khuất ở góc đường. Rồi những bông hoa đỏ, những thỏi son  hồng, những chiếc cà vạt, những chiếc sơ-mi, những thỏi súc-cù-là, những món quà nho nhỏ, mình tặng cho nhau. Ôi có cả trăm ngàn điều để nhớ…Nhà xác Kiên Giang, trại lính nghèo xơ xác,  nến thắp trên quan tài, nước mắt Mẹ và nước mắt em ướt đẫm vai nhau…

Anh ơi, có bao nhiêu giọt nước mắt trong năm mươi năm đã ứa ra như hạt sương trên lá. Lúc sáng tỉnh dậy, lúc đêm thức giấc, lúc chiều nắng tắt, làm sao em đếm được… Có khi em thấy những giọt nước mắt đó đẹp như những hạt sương buổi sáng lấp lánh trên lưng bàn tay em, nhưng khi em nếm thì những hạt sương đó lại là những hạt muối mặn đến tê dại trên đầu lưỡi lan ra cả thân thể mình, đã biến em thành một khối tinh thể trong suốt, buồn bã.

Với những ai trong tình yêu thời gian
là vĩnh cửu 
(For those who love, time is Eternity - Henry Van Dyke)

Thời gian trên một phía nhìn nào đó và với một cá nhân nào đó có thật sự vĩnh cửu hay không?

tmt.
Ngày 30 tháng 7 / 2019




**************************************************************************************************
Nhóm bạn hửu, hy vọng Anh đã yên vui miền cực lạc rồi để lại niềm thưong nhớ của ngừoi vợ trẻ năm xưa và nổi nhớ trong lòng các bạn khi nghỉ đến Anh

Nhóm peda 67

1 comment:

Pham Bich Lan said...

BL van thuong xem bai cua chi TMT...nhe nhang tham thuy voi chut xot xa ngam ngui
Nho den ban Cung da tung di choi chung voi groupe hoi xua khi con hoc Peda....