TÌNH NÀNG SƠN NỮ
Mưa rừng giăng kín núi đồi,
Trong mưa văng vẳng bồi hồi lời ca,
Nỗi niềm tâm tưởng chan hòa,
Tình nàng sơn nữ thương nhà thiên nhiên.
Nơi đây rừng thẳm non thiêng,
Bản buôn thanh bạch, chân, hiền, hoang sơ,
Nhà sàn, mái lá đơn sơ,
Tình người bình dị, ước mơ không nhiều,
Đời vui chẳng sóng tiêu điều,
Khi ngày sáng nắng, khi chiều nhẹ buông.
Sáng trời cày cuốc trên đồng,
Chiều hôm ngơi nghỉ, bếp hồng lửa khơi,
Sắn khoai, dừa nứa, gọi mời,
Rượu cần tre ống mời người chung vui.
Góc nhà sơn nữ xếp gùi,
Chẻ tre trộn nếp thơm mùi dừa non,
Cơm lam hương vị ngọt ngon,
Hương điền viên của nước non hữu tình.
Bếp hồng tỏa khói lung linh,
Ấm nồng hương lửa gia đình an khang.
Rạng đông lóng lánh tia vàng,
Nắng xuyên tàng lá, rải vàng sơn lâm,
Bóng nàng sơn nữ trong sương,
Hái trà lá đọng hạt sương đầu ngày.
Lan rừng, trà lá, sương mai,
Dịu dàng thanh nhã hương ngày sơn lâm.
Tình nàng sơn nữ thâm trầm,
Như hoa rừng núi, như trầm tòa sen,
Mặc đời tranh chấp bon chen,
Phù hoa thành thị, ánh đèn thiêu thân,
Núi đồi thiên tạo thanh chân,
Ngọn ngành ân nghĩa thanh bần thủy nguyên.
Long lanh sương nắng sơn tuyền,
Họa tranh phong thủy đẹp miền trinh nguyên,
Như lòng sơn nữ cao nguyên,
Thương miền đồi núi, thiên nhiên đậm đà.
Trà hoa lóng lánh sương pha,
Dáng nàng ẩn hiện thướt tha liễu bồ,
Mang theo khắp nẻo sông hồ,
Như lòng sông núi cỏ bồ sương gieo,
Dù đời ấm lạnh gieo neo,
Thanh trong giọt thắm quê nghèo mênh mang.
Thiên ân ban chốn dịu dàng,
Trên quê gian khổ còn làn thiện chân,
Khi người mỏi sóng phù vân,
Thủy nguyên tìm lại, buông tầng sắc không.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment