TRI KỶ ƠI !
Tri kỷ ơi!
Ta với ngươi
Không cùng mẹ cùng Cha
Không cùng máu mủ, ruột rà
Mà tình rất sâu, nghĩa rất nặng
Thì làm sao quên nhau đặng?
Nếu chim nhơ cội
Nước nhớ nguồn
Thì ngươi là người dưng
Suốt đời ta nhớ mãi.
Tri kỷ ơi!
Vắng ngươi rồi
Trà nào cũng phai
Rượu nào cụng nhạt
Đời bỗng dưng tẻ ngắt
Khi thiếu bạn tâm đầu.
Ta nhớ ngươi xiết bao
Phong cách cao sang
Tánh hiền hòa chân thật
Giữa đời phồn hoa vật chất
Hai ta, khách đồng hội, đồng thuyền
Chia xẻ tâm tình riêng
Và tình thơ, nghĩa bạn.
Phải chăng ngươi
Là đại dương vô tân
Để ta làm con sông nhỏ
Đổ vào lòng!
Tri kỷ ơi!
Nhớ khi ta lỗi lầm
Nguơi chỉ lặng câm
Không một lời trách móc
Những khi ta khóc ngươi rưng nuớc mắt
Mỗi khi ta cười ngươi cũng cười theo
Sá chi phân biệt giàu nghèo
Tình bằng hữu trước sau luôn gắn bó.
Tri kỷ ơi!
Ta nhớ không thôi
Khi ta sa cơ thất thế
Mọi người bỏ ta ra sao mặc kệ
Thì chỉ còn ngươi ở lại với ta
Hơn cả họ hàng gần xa
Cảm thông điều tủi nhục
Mà tìm phương cứu giúp
Ơn nghĩa này ta biết lấy chi đền?
Tri kỷ ơi!
Sanh ta thì có mẹ cha
Còn hiểu được ta
Trên đời này chỉ có ngươi là một
Nếu Thượng Đế hỏi
Ân huệ nào Ngài ban là cao quí nhứt ?
Ta sẽ trả lời tức khắc
Ân huệ đó chính là ngươi
Là nuớc mắt, là tiếng cười
Là niềm tin, là hạnh phúc…
Ta ấp ủ trong tim
Không bao giờ để mất .
QUANG TUẤN
Cali
No comments:
Post a Comment