Sông buồn giã biệt buổi đầu Xuân
Sóng biển theo chân cuối
góc trời
Giữa đêm gió gọi miền đất mới
Một nắm tay không kẻ độc
hành
Một
thời đôi tám đã lần mơ
Tóc
xõa ngang vai thuở đợi chờ
Một
nét mực xanh bờ sông nhỏ
Sao
vẫn mong chờ trong ý thơ
Ngại
ngùng ánh mắt bóng trông theo
Năm
tháng mây trôi tà áo trắng
Không
biết bao giờ mộng thấy em
Dặm
đường phiêu bạt chốn trời xa
Hồn
Xuân gợi ước mùa năm ấy
Em
vẫn là người tóc xỏa vai
Nhặt
uất kim cương sắc đỏ hồng
Tháng
hai mười bốn hoa tươi thắm
Một
chút ân tình tận cuối sông
Duc
Ng.
Whittier,
Valentine’s Day, Feb 14, 2014
No comments:
Post a Comment