Sanh ra làm kiếp con người,
Trải nhiều giai đoạn, cuối đời, về hưu.
Về hưu rủ sạch ưu tư,
« Cày sâu, cuốc bẩm » quá ư nhọc nhằn.
Vuông tròn bổn phận, siêng năng,
Gia đình an lạc, đàng hoàng, trước sau.
Hoàng hôn, đối ẩm bên nhau,
Đủ đôi, đủ cặp, lao xao tiếng cười.
Cười tươi, cười mỉm, bồi hồi,
Nhớ thời son trẻ, ôi thôi ấm nồng.
Trọn tình, trọn nghĩa vợ chồng,
Hai ta ao ước đồng lòng luôn luôn.
Không bao giờ để lệ tuôn,
Vợ buồn, chồng cũng buồn theo, lẽ thường.
Cùng nhau thăm viếng phố phường,
Ngắm nhìn cảnh lạ, đường trường song đôi.
Máy bay, đường biển, ôi thôi,
Kể sao cho xiết, vui ngồi tỉ tê,
Tựa tuần trăng mật, ước thề :
Sức dù mòn mỏi, chẳng nề ngại chi,
Nuông chìu từng tí, từng ly,
Kéo dài tuổi thọ, ít thì gấp…đôi.
Việc nhà tu bổ chừng thôi,
Gíúp con, trông cháu ấy thời đáng « khen »,
Đáng khen, càng cố gắng thêm,
Cuối đời, hảnh diện đem niềm vui tươi.
V.P.L.
10 / 12 /2010
No comments:
Post a Comment