Tiếng nước tôi, bốn ngàn năm thanh nhã,
Hồn dân tôi, trong giòng nhạc, lời ca,
Từ đồng dao qua thiên thư quốc ngữ,
Vần điệu thanh như tình nước non nhà.
Tiếng nước tôi, oai hùng trên đỉnh hú,
Êm đềm như giòng nắng trải rừng thu,
Trên đồng lúa đùa vui trong gió mát,
Quyện ân tình theo ngọn sáo vi vu.
Tiếng nước tôi giọng hò khoan trên sóng,
Lời tình ca trên sóng lúa, ruộng đồng,
Nhịp nhặt khoan tiếng chày trong đêm vắng,
Tình lúa chiêm hòa lẩn hạt gạo trong.
Tiếng nước tôi, lời mẹ ru êm ái
Lời cha khuyên cho cuộc sống an bài,
Vọng ngày xanh, tiếng bạn bè thân thuộc,
Còn trong tâm, bồi hồi tiếng ai hoài.
Tiếng nước tôi, lòng dân tình lưu luyến,
Trong thăng trầm, trên vận nước truân chuyên,
Tôi vẫn mong còn thắm màu nhân bản,
Như tiếng lòng phôi thai thuở trinh nguyên.
Rằng thanh thì thật là thanh,
Mới là nghệ thuật, ngọn nghành thi văn,
Dịu dàng thể chất, hành văn,
Ngọt ngào, êm ái, an bằng tâm linh,
Rạt rào nhân bản, ân tình,
Lời vui nồng thắm, đậm tình nghĩa nhân,
Dựng nền văn hoá ân cần,
Đấp xây quốc ngữ, tạo vần Việt Nam.
Thi ca, sử, sách người Nam,
Xin còn nồng đượm tinh anh đất trời.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPLan
Bordeaux
No comments:
Post a Comment