Mùa đông trắng xoá đất trời,
Mùa giông bão tuyết, rã rời khói sương,
Tâm tư
mang nặng sầu thương,
Tiếc vàng
trải lối trên đường rừng thu,
Tiếc huy
hoàng cảnh hương thu,
Sớm tàn
theo ngọn sa mù đông sang.
Dẫu đông
mang bão tuyết dày,
Giọt sa,
giọt đọng, trời đầy tuyết rơi,
Lòng ta vẫn cảm đất trời,
Cho ta mầu nhiệm khung trời Giáng Sinh,
Hương thiên tràn ngập an bình,
Cành thông trang điểm lung linh quà mừng,
Bê Lem sao sáng rưng rưng,
Soi đường nhân thế bão dừng, thịnh hưng,
Giáo đường thánh lễ tưng bừng,
Nhạc đêm
giáo chúng hát mừng Chúa sinh,
Trong hang
máng sáng ân tình,
Trần gian
thương cảm, thiên đình vị tha.
Ngày đầu
năm mới hoa giăng,
Trong trời
rực rỡ hoa đăng xây tầng,
Bạn bè, gia quyến, ly dâng,
Rượu mừng hạnh phúc thế nhân xa gần,
Giọt ngà, bọt thắm, ân cần,
Chúc nhau nồng thắm lâng lâng mộng đời.
Nửa đêm ngân tiếng chuông rơi,
Nhủ lòng quên nỗi rã rời mùa đông.
Dù sao cũng chỉ một lần,
Hằng năm đông đến cõi trần, đông ơi,
Cho ta tưởng nhớ rạng ngời,
Nhiệm mầu ân phúc khung trời Giáng Sinh,
Thiên nhiên khiêm tốn, ân tình,
Khắp ngàn nhân thế, ban tình vô biên.
Đông ơi, xin đến mọi miền,
Một lần trong khoảng thiên nhiên bốn mùa,
Gọi đời thương kẻ thiệt thua,
Gợi lòng thương cảm những mùa gió sương,
Vinh danh cao cả thiên đường,
Bao la ân huệ mọi đường chúng sinh.
Nhưng thôi, đông cũng đừng quên,
Khi ngày vui hội bồng bềnh trôi qua,
Xin đông hào hiệp, hào hoa,
Áo choàng tuyết phủ, an hòa ra đi,
Thiên nhiên trả lại xuân thì,
Hồi sinh nụ thắm, lưu ly giọt hồng,
Mùa xuân nắng ấm hương nồng,
Huy hoàng xuân nở trên dòng nhân gian.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam]
VPL
Bordeaux
No comments:
Post a Comment