Ta vẫn thương nhau như ngày nào,,
Trong bóng hoàng mai, ánh
hồng đào,
Xuân về rực rỡ miền rừng núi,
Tình cờ bờ suối mình quen nhau.
Nắng xuyên rừng lá, nắng ban mai,
Nắng rải giọt vàng trên tóc dài,
Nắng xuyên nhánh lá, rơi hồ mắt,
Quyến luyến gương hồ giọt ngọc trai,
Nắng rơi trên tóc, suối lụa là,
Nắng vờn tà áo bao thiết tha,
Anh mơ làm nắng ươm tóc, áo,
Em đẹp như rừng lá đơm hoa.
Trong rừng hoa lá, nắng mai xuyên,
Một cõi an nhiên, nhạc sơn tuyền,
Anh ngỡ mình là người Lưu Nguyễn,
Bỗng gặp người tiên ngày phước duyên.
Từ đó tình ta nhuộm nắng ngà,
Dù giòng sương sớm hay chiều tà,
Dù bước long đong ngày hỏa tuyến,
Nhạc rừng, hoa nắng vươn ngày
qua.
Bây giờ tóc trắng tuổi rừng thu,
Nắng vẫn rơi nhiều buổi cuối thu,
Vào gương hồ mắt còn lóng lánh,
Giọt nắng rừng xuân suốt thiên thu.
Bây giờ kỷ niệm vẫn mỹ miều,
Dĩ vãng ngày qua đậm yêu kiều,
Anh vẫn ngỡ mình dạo rừng mộng,
Dáng nàng thanh nhã suốt đường
yêu.
Mới biết đường đời lắm phước
duyên,
Tình ta trong sáng nắng bình yên,
Tình ta hoa nở mùa nhân thế,
Thiên thu xin giữ tình trinh nguyên.
Thề gian con tạo mãi xoay vần,
Những mùa nhân thế đến bao lần,
Nơi kia vô thường không luân chuyển,
Tình ta thắm mãi chuyện duyên trần.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPLan
Bordeaux
No comments:
Post a Comment