MẸ TÔI
Mẹ tôi giờ tuổi đà chín tám,
Và chúng tôi ngoài tuổi bẩy mươi,
Mẹ vẫn khoẻ dù lảng tai, mờ mắt,
Đàn con kẻ đau lưng, kẻ bệnh tiểu đường,
Đành đưa mẹ vào nhà dưỡng lão,
Mong tình người lo mẹ vuông tròn,
Lệ lưng tròng, nhìn me sầu khổ,
Khẩn khoản cầu trở lại nhà ta.
Vài tháng, mẹ quen dần nhà mới,
Bạn cùng phòng chia xẻ buồn vui,
Tay run, mẹ khó khăn miếng ăn,
Nhưng vẫn gõ điện toán thăm con.
Em tôi rành cách dùng điện toán,
Chọn cho me tablet thật to,
Chữ thật lớn cho me nhìn được,
Dùng blue tooth mang bàn gõ gần xa.
Mẹ vui mừng gõ thơ thăm con,
Đặt điện thoại di động sát tai,
Mỗi ngày mẹ gọi như liên tục,
Nhờ mạng nhện liên lạc thường xuyên.
Ngày vui, mẹ thảo thơ đường luật,
Kể chuyện xưa mẹ nhớ thật rành,
Nhờ thiên ân mẹ còn nguồn vui,
Dù tuổi hạc mang ngày sương gió.
Luật thiên nhiên không ai tránh được,
Sinh rồi lão trên dòng nhân thế,
Buồn chỉ thêm gian nan ngày tháng,
Cầu thiên ân ban khoảng an bình.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment