Nền trời nhung cẩn muôn huyền ảo,
Dải Ngân Hà lấp lánh ngàn sao,
Lung linh tỏa vầng trăng mười sáu,
Lụa ngà giăng khắp nẻo đường sao.
Trên núi cao, đồng bằng, biển vắng,
Lấp lánh rừng sao tựa hoa đăng,
Say vũ điệu lụa trăng lả lướt,
Dòng ngọc trai rải giọt sương giăng.
Thiên nhiên trầm mặc đêm thế gian,
Góp muôn ngàn nhịp điệu huy hoàng,
Hương hoa đêm, mùi thanh rừng thẳm,
Nhạc sơn tuyền, lảnh lót chim ngàn,
Mỗi nhịp điệu, sắc thanh, âm nhã,
Mang ảo huyền, thanh tịnh, an hòa,
Mỗi sắc thái, mỗi vùng phong cảnh,
Là tinh vi trời đất hài hòa.
Trong thanh thản, đêm trần lắng dịu,
Êm sóng đời náo nhiệt đìu hiu,
Người thế trần chìm giòng hồ điệp,
Quên xô bồ, nhân thế hẩm hiu.
Mẹ thiên nhiên ru lời êm ái,
Tặng thế nhân một giấc mộng dài,
Vào tĩnh lặng tâm thần thư thái,
Dọn an hòa cho chuyến đường mai.
Đêm tĩnh mịch, tịnh lòng bâng khuâng,
Cảnh hồng trần lắng chuyện phù vân,
Đẹp tuyệt vời cảnh đêm huyền diệu
Nguồn phước duyên về ngập tâm thần.
Cầu thiên ân tịnh ngày mong manh,
Lòng thế nhân nghiệm lẽ an thanh,
Tâm thế trần vững bền ân nghĩa,
Đường thế nhân dài bước an lành.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment