Âm vang đây đó pháo giao thừa,
Năm cũ vừa qua, thực hay chưa,
Soi gương má đã phai màu thắm,
Hồn vẫn ngất ngây Tết ngày xưa.
Thuở ấy, cha giăng tràng pháo đỏ,
Đầy mái hiên nhà pháo nhỏ to,
Cha bảo pháo to mang hồng ân,
Pháo nhỏ mua giùm kẻ phong trần.
Thuở ấy mẹ đi phố chợ hoa,
Chọn chậu đào mai năm cánh hoa,
Xanh nhánh thủy tiên, vàng vạn thọ,
Mong năm mới đến nhiều lộc sa.
Thuở ấy nhà ta nồng hương bánh,
Bánh chưng, bánh tét, gói lá xanh,
Mứt dừa, xôi gấc, thơm, bùi, ngọt,
Thịt đong, dưa muối, mặn mà thanh.
Thuở ấy mẹ lau lư đồng sáng,
Giữa cặm nhang đèn, trầm hương lan,
Đón mời tổ tiên về vui Tết,
Mâm cỗ món chay, mặn đầy tràn.
Cha mời cụ đồ từ phố xa,
Về nhà viết liễn chúc an hoà,
Họa tranh phong thủy rồng bay lượn,
Hỗ trợ gia đình năm mượt mà.
Mừng tuổi mẹ cha, ngày đầu năm,
Chúc người sống thọ đến trăm năm,
Quà thưởng, hồng bao, tiền lì xì,
Thật nhiều, rổn rảng hào vài trăm.
Bầu cua cá cọp chơi mấy phen,
Đồng hào đổi chác, đỏ hơn đen,
Ai vui cho bằng vui ngày Tết,
Sá gì thưởng phạt cuộc đỏ đen.
Niềm vui thơ ấu còn vương vấn,
Những mùa mai nở nắng trong ngần,
Đời tha hương nhớ về quá khứ,
Tết vẫn nồng hương biết bao lần!
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment