HAPPY INDEPENCE DAY



Happy INDEPENDENCE DAY - JULY 4TH *** HAPPY BIRTHDAY

Le thi Khanh July 01 Huynh t Bich Lien july 23 ******* Mến chúc Các Bạn vui ngày sinh nhật cùng gia đình ,nhiều sức khoẻ và luôn may mắn NgocDung và nhom peda 67

Wednesday, June 30, 2021

Đừng có cãi

 ĐỪNG CÃI !


Nhà điêu khắc đại tài Michelangelo vừa hoàn tất một bức tượng. Nhà vua đến xem gật gù nói: “Ta thấy bức tượng này rất đẹp nhưng chưa hoàn hảo. Nên sửa vài chi tiết chỗ này, chỗ này... !”
David slays Goliath, bức họa trên trần nhà nguyện Sistine của Michelangelo

Michelangelo liền sai các phụ tá bắc thang trèo lên bức tượng, cầm búa đục gõ leng keng. Nhưng ông dặn tuyệt đối không đục đẽo gì thêm vào bức tượng, không cần sửa gì cả, bức tượng đã hoàn tất rồi.

Sau một hồi, các phụ tá leo xuống. Nhà vua tiến lại gần ngắm nghía bức tượng và nói: "Thấy chưa Michel, bây giờ thì nó đã là một tác phẩm tuyệt mỹ."

Nhà vua đi khỏi, Michel nói với các phụ tá: "Bức tượng đã hoàn hảo, cái chúng ta vừa làm chỉ là thỏa mãn cái ẩn ức của nhà vua thôi"....

Tóm lại: "Đừng cãi với người ngu khi họ đang nắm quyền!"


Bác sĩ giỏi 

Một bà đến gặp bác sĩ.
- Bà gặp trở ngại gì?
- Bác sĩ ơi ! Tôi không biết phải làm sao. Càng ngày dường như chồng tôi càng hay nổi nóng mà không có lý do. Điều này khiến cho tôi lo sợ.
- Tôi có cách trị. Khi bà thấy ông ấy sắp nổi nóng, bà chỉ cần lấy một ly nước rồi hớp một ngụm. Cứ ngậm ngụm nước đó trong miệng, đừng nuốt, chờ cho tới khi ông ấy đi ra khỏi phòng hoặc đi vô giường nằm ngủ.
Hai tuần sau người đàn bà trở lại gặp bác sĩ. Bà trông tươi tỉnh hẳn.
- Thật là một sáng kiến độc đáo ! Mỗi khi chồng tôi bắt đầu nổi giận, tôi lại ngậm một ngụm nước. Thế là ông ấy dịu xuống ngay ! Làm thế nào mà ngụm nước có thể trị được tính hay nổi nóng của chồng tôi ?
Bác sĩ:
- Ngụm nước tự nó không có tác dụng gì hết. Nó chỉ giúp cho bà ngậm cái miệng lại.

Suu tam

MNlam

Cali 

Monday, June 28, 2021

CHUYỆN KỂ TỪ SÀI GÒN NGUYỄN NGỌC Ha

 

NGUYỄN NGỌC HÀ

Chuyen ke tu Sai Gon anh 1

Bánh mì Sài Gòn đặc biệt rồi. Tôi từng có một bài riêng nói về bánh mì Sài Gòn, có thể mua dễ dàng tại những xe bán ngoài đường.
Ở đây tôi muốn kể hai tiệm bánh mì đã đi vào ký ức của tôi với bao bạn bè và ước mơ tôi đã không thành

.Ngày trước học sinh thường đi bộ đến trường. Hàng ngày, tôi đi từ nhà quẹo phải là đường Trần Hưng Đạo rồi cứ thế đến trường. Hoặc quẹo trái là Nguyễn Trãi cũng đến trường. Lúc về cũng thế.

Một ngày, chúng tôi ngạc nhiên trên đường Trần Hưng Đạo có tiệm bánh mì gà Nguyễn Ngọ. Bánh mì Sài Gòn thường là thịt, chả… hoặc bì, thịt nướng. Bánh mì gà rất lạ.

Chúng tôi rụt rè bước vào và được bà chủ giới thiệu ổ bánh mì khá lạ. Thay vì ổ bánh mì nhỏ dài bình thường, ổ bánh mì này ngắn và bầu tròn ở bụng. Bà chủ xẻ bánh ra, trét xốt rồi rắc thịt gà lên. Đặc biệt thêm nữa là giá rất mắc, đến 10 đồng trong khi ổ bánh mì thường chỉ 2 đồng.

Giờ học môn Công dân, cô giáo dạy không nên vừa đi vừa ăn ngoài đường. Tan học, chúng tôi làm ngược lại khi ghé Nguyễn Ngọ, mỗi đứa một ổ bánh mì gà vừa đi vừa ăn.

Về nhà, tôi vẫn có thể ăn cơm trưa được vì đoạn đường về nhà khá xa, giữa trưa nắng gắt. Buổi sáng đông người, chúng tôi không thể đứng chờ mua một ổ bánh mì khi cổng trường chẳng chờ chúng tôi.

Một lần, nhỏ Hoàng mổ ruột thừa. Chúng tôi vào thăm, quà là ổ bánh mì gà Nguyễn Ngọ. Suy bụng ta ra bụng bạn, chúng tôi nghĩ bạn sẽ rất vui với ổ bánh mì của chúng tôi. Bạn vui thật. Cầm ổ bánh mì định cắn, ông bác sĩ xuất hiện la om lên. Mẹ nhỏ bước vào cầm lại ổ bánh đưa cho chúng tôi:

– Hoàng mới mổ, không ăn đồ cứng được. Các cháu ăn đi.

Hoàng thành thật:

– Tụi bây lát nữa ra sân ngồi ăn. Đừng ăn trước mắt tao… tao thèm.

Chúng tôi chơi với Hoàng tới trưa. Trước khi về nhà, cả bọn ngồi bệt xuống sân bệnh viện chuyền nhau cắn hết ổ bánh mì, vừa ăn vừa cười nói vui vẻ.

Những ngày cận tết và giáng sinh, bọn học trò thường rủ nhau ra Nhà thờ Đức Bà mua thiệp tặng nhau. Không phải mua trong nhà thờ mà là những quầy di động treo thiệp bán khu vực bên ngoài nhà thờ.

Lựa thiệp, cãi nhau xem thiệp nào đẹp phải đến lúc đói bụng. Chúng tôi băng qua bưu điện, đến tiệm bánh mì Hương Lan. Có đứa đủ tiền mua cho mình 1 ổ giá 5 đồng. Không đủ tiền thì 2-3 đứa hùn lại mua một ổ. Không tiền thì các bạn cho ăn ké. Tuổi nhỏ vui làm sao!

Năm nào chúng tôi cũng đi mua thiệp và chừa tiền ăn bánh mì Hương Lan. Bỗng Vĩnh giao hẹn:

– Sau này ra trường, mỗi mùa tết, noel bọn mình hãy ra đây mua thiệp, ăn bánh mì Hương Lan và biết đâu sẽ may mắn gặp lại nhau.

Cả bọn vỗ tay đồng ý. Rồi tôi chuyển nhà về quận 3, không còn được học chung cùng các bạn nữa. Năm học 12, cơ quan IBM của chị tôi ưu tiên tuyển người nhà của nhân viên nhưng phải qua một kỳ thi. Bài thi hướng dẫn làm bài bằng tiếng Pháp.

Trong khi chờ người ta phát hết đề, tôi đọc, hiểu và làm gần hết. Lúc cô giáo dịch và hướng dẫn làm bài bằng tiếng Việt thì tôi đã xong bài! Giờ mọi người làm bài, tôi kỹ lưỡng xem lại, dò từng chữ một.

Xong buổi thi, tôi thật vui vì cơ quan của chị tôi gần Nhà thờ Đức Bà, như vậy gần tiệm bánh mì Hương Lan. Tôi đi bộ đến bưu điện, dĩ nhiên mua 1 ổ bánh mì Hương Lan, ngồi ngay trên bậc tam cấp bưu điện chén ngon lành.

Tôi tự nhủ nếu trúng tuyển trong kỳ thi này, tôi sẽ hàng ngày ăn bánh mì Hương Lan trước khi vào làm. Nhớ chuyện chị tôi kể ngày Chủ nhật chị làm phụ trội, ai cũng mang cơm ăn, chỉ có chị ghé Hương Lan mua ổ bánh mì 5 đồng.

Bánh mì Hương Lan chỉ là bánh mì thịt chả, nhưng chả, paté rất ngon, vị vô cùng đặc biệt. Không ngờ vào chỗ làm, chị tôi phải chia cho chị Liên nửa ổ vì chị ấy “chẳng có gì để ăn”.

Vừa ăn vừa suy nghĩ. Con đường trước mắt tôi thật đẹp! Sau ngày giải phóng, tôi vẫn tiếp tục học đại học. Cơ quan IBM của chị tôi bị giải thể, chị tôi thất nghiệp.

Sau khi tốt nghiệp đại học, đường vào đời của tôi là lên rừng xuống biển, đầy gian nan và nước mắt. Chứ không thanh thản làm việc ngay trung tâm Sài Gòn, hàng ngày mua bánh mì Hương Lan ăn.

Tiệm Hương Lan bị đập bỏ. Bánh mì Nguyễn Ngọ cũng không còn. Mỗi lần vào bưu điện, ngang qua nơi từng là tiệm bánh mì Hương Lan, tôi luôn nhớ lời Vĩnh.

Tôi mong có ngày gặp lại các bạn nơi chốn cũ dù không còn bánh mì Hương Lan và cả những quầy bán thiệp di động như ngày xưa nữa.

suu tam

NTHoang

peda67

Sunday, June 27, 2021

HƯƠNG TÓC NGÀY XƯA--Huỳnh Anh Trần-Schroeder


Người ở phương xa, tôi nơi nầy,
Diệu vợi chim bay trời Đông Tây,
Nhớ về ngày tháng năm xưa cũ,
Giây phút chạnh lòng, thuở mộng đầy.

Thuở ấy tóc mây chấm ngang lưng,
Tóc huyền buông xõa, sóng lưng chừng,
Mơn man dòng tóc bay trong nắng,
Người bảo sợi trời chốn nầy dừng,

Cho em dòng suối chảy không ngừng,
Suối nguồn hạnh phúc khoảng núi rừng,
Thoáng hương đồi núi, sóng quan hà,
Hiền hòa tâm tưởng núi sông nhà,

Cho em ngày tháng đầy mơ mộng,
Như suối tóc huyền trải sóng sông,
Cho đời em dài hương hạnh phúc,
Như suối tóc ngày tuổi mộng hồng,

Cho em ươm mãi hương hoa cà,
Quyện lẫn hương lài hứng sương sa,
Giữ làn sương nắng thuở mùa thơ,
Đầy trang thi sử cuộc tình ta. 

Tóc  em là cả nguồn thiên hạ,
Thi văn huyền sử, dòng nhã ca,
Bay trời nhân dạng như mây sóng,
Của cánh thiên thần rạng quan hà.

Tóc em bay đầy trời tâm tưởng,
Theo bước người đi vạn nẻo đường,
Nhìn mây gió rừng, đại dương sóng,
Ngơ ngẩn mơ về người anh thương.

Dễ thương sao suối tóc mơ huyền,
Hương sương thoang thoảng nẻo sơn tuyền,
Trên vạn nẻo đời anh xuôi ngược,
Tóc nàng nồng tỏa hương phước duyên.

Giờ đây vạn dăm đường cách ngăn,
Anh có còn thương tóc rừng trăng,
Tóc bay thanh thản trên dòng suối,
Tóc thoảng nồng nàn nhụy an bằng. 

Nơi đây tóc vẫn ngùi thương nhớ,
Tay người ve vuốt tóc mùa thơ,
Trên sóng thời gian bao dời đổi,
Tóc vẫn gởi người vạn lời thơ.

Huỳnh Anh Trần-Schroeder

Saturday, June 26, 2021

GỌI EM LÀ ĐÓA HOA SẦU -Phạm Duy & THE BEST OF PHAM DUY PLAYLIST

 


GỌI EM LÀ ĐÓA HOA SẦU -Phạm Duy -Đức Tuấn -NDD 

https://www.youtube.com/playlist?list=PLUO8gmrZ_R5Xxnh9w5S2Q7K9P4PVCLXIR


THE BEST OF PHAM DUY PLAYLIST 

https://www.youtube.com/playlist?list=PLUO8gmrZ_R5XtJgFer3PI037u3Qv5_-BL


suu tam
MNLm
Cali

NHỮNG CA KHÚC HAY NHẤT CỦA SĨ PHÚ [18 Ca Khúc]

 


WATCH LIVE NOW : NHỮNG CA KHÚC HAY NHẤT CỦA SĨ PHÚ [18 Ca Khúc] (Super HD Videos) 

https://www.youtube.com/playlist?list=PL81FwwX2chLCLqPqORz_1QE9Dd2nDWdVx


SUU TAM/LLQUANG/CALI

Đúng vậy

 


SUU TAM/PBLAN/CANADA


Friday, June 25, 2021

MỘT NGÀY MỚI


Sáng trời nắng rạng hiên ngoài,
Bầu trời xanh thẳm, mây dài thướt tha,
Vườn hoa cỏ biếc sương pha,
Gió hiu hiu thổi, la đà cánh chim,
Gương hồ, nửa nổi, nửa chìm,
Liên đài trầm mặc im lìm giấc mai,
Đêm qua tàn giấc nồng say,
Vầng dương rực rỡ soi ngày nắng lên,
Trời cao mây trắng bồng bềnh,
Gió đưa, gió đẩy, lênh đênh mây thuyền,
Hương mai nắng gió trinh nguyên,
Gương hồ phản chiếu tia xuyên lá cành,
Thiên nhiên gởi khoảng trong lành,
Cho người tâm tưởng an lành đón xuân,
Tâm an, lòng lắng, lâng lâng,
Nồng nàn ngày nắng, hương xuân đậm đà.
Cho người quên chuyến phù hoa,
Hưởng hương an lạc nhân hòa thiên ân,
Nhắn người trong cõi hồng trần,
Thiên nhiên thanh bạch dịu tầng phong ba,
Nhân từ soi nẻo gần xa,
Thâm trầm thiên tính bao la lòng trần.

Huỳnh Anh Trần-Schroeder


Thursday, June 24, 2021

ĐIỀU CHƯA HIỂU.





Hắn, một người đàn ông thành đạt. Năm ngoái, về thăm nhà, thấy Bố một mình thui thủi, cô đơn trong căn nhà trống vắng, vì Mẹ hắn đã khuất núi đã lâu, Hắn quyết định đưa Ông cụ lên thành phố ở với vợ chồng mình cho trọn đạo người con có hiếu.
Cứ tưởng rằng cụ sẽ vui,vì nhà hắn là một ngôi biệt thự rộng rãi , sang trọng, lại có khu vườn sầm uất bao quanh, đủ loại hoa trái. Vậy mà không phải thế!
Giáp Tết năm nay, Bố lại ...năn nỉ  hắn để được trở về quê! Hắn hoàn toàn KHÔNG HIỂU tại làm sao nữa?!
Nên đã cố dọ hỏi :
-Hay là vợ con đối xử tệ bạc với cụ chăng!!
-Không, con dâu rất tốt, ngày nào cũng sai người làm lo ba bữa ăn thịnh soạn mà.
- Thế... Sao bố lại đòi về quê?
- À, tại ở đây buồn , không biết nói chuyện với ai ...và vì BA ĐÔI DÉP con ạ !
- ???!!!???!!! À,Con chưa hiểu lý do thứ hai ...
- Ừ, con bây chừ là người thành phố, làm sao hiểu được...
- Thì Bố nói cho con hiểu được không ạ?
- Thế thì... Bố nói nhé : cả một năm nay, Bố cố để mà quen cái chuyện ở phòng WC mang dép Lào, phòng khách thì phải đi dép da, ra ngoài vườn thay dép tổ ong...!!! theo "gia quy" của con!
Mỗi lần quên, là có Vợ con cầm đôi dép phù hợp đưa và nhắc nhở : Bố ơi đổi dép!
- ?!?!!!!???
- Bố thật ngại ngùng! Nên suốt ngày tự nhắc: vườn - ong, Khách- da, Tắm - lào, lúc nào cũng nghĩ , lẩm bẩm : "ong, da, lào- lào da ong!".Nhưng không thể nào quen được!
Ngủ ,bố cũng mơ thấy mình lộn dép và vợ con đang nhìn bố với " đôi mắt hình viên đạn" với... đôi dép cần thay thế trên tay...bố sợ quá! Hưm hưm...
Thôi cho Bố về quê, dù buồn, khổ nhưng tự do con ạ...
Ở nơi ấy, bố chỉ đi một đôi dép, dù trong nhà hay ngoài vườn... Khỏi suốt ngày bận tâm, rồi chẳng muốn đi lại luôn ! Hưm... Lào, da, ong...lẩm bẩm riết rồi khùng luôn! Hì hì hichic
Ông cụ pha trò, cười nhưng như mếu! Trông thật đáng thương.
-???!!!???!!!???!!!
À, hắn nhận ra mình có học , thành đạt, nhưng vẫn chưa hiểu một điều đơn giản là Người già cần sự yêu thương, gần gũi, cảm thông hơn là nhà cao cửa rộng, cao lương mỹ vị gì cả! Hắn, cứ tưởng mình có hiếu, nhưng thật sự là một kẻ vô tâm! Và đã hối hận vô cùng, vội quì xuống trước mặt người đã sinh thành dưỡng dục mình  nói :
-Xin Bố tha lỗi cho thằng  con vô tâm này nhé ;
Từ nay , bố chẳng cần phải thay đổi dép gì cả!
Nếu thích, bố cứ đi chân trần ngay trong phòng ngủ!
Con chỉ cần bố gần gũi con, chẳng cần qui định gì sất!
Hì hì, Bố ở lại với con nhé.

Rồi hắn nhào đến siết chặt đôi vai đang rung lên vì xúc động của người Bố.
Hắn dụi mặt vào ngực người đã thương yêu mình cả một đời để bốn dòng lệ hạnh phúc, trộn lẫn làm một!
Hắn chợt nhớ một câu nói thật hay : hạnh phúc tại tâm!
Ngoài kia, tiếng chim lảnh lót hót vang lừng bên những khóm mai vàng rực rỡ báo hiệu xuân về giữa đất trời bao la và trong lòng của hai người...
Hình như hắn còn thấy nụ cười hạnh phúc của người thứ ba, ở nơi thật xa. ..nơi mịt mờ nhân ảnh của cõi vĩnh hằng, đó là nụ cười của mẹ !
Xin cảm ơn đời, cảm ơn Mẹ Cha, đã cho một cuộc đời hôm may và đã đánh thức hắn, hiểu được một điều đơn giản: "Con người cần nhất là sự cảm thông "... Nhưng chưa hẳn ai cũng hiểu được!?
Xin đa tạ  và chào mừng mùa xuân.


suu tam

MNLam

Cali

Wednesday, June 23, 2021

Thử đi anh

 



Thử đi Anh
Thử đi anh...thử một lần làm vợ
Lo việc rồi đi chợ nấu cơm
Lo buôn bán từ sáng đến chiều hôm
Về đến nhà phải lom khom giặt giủ
          ***
Thử đi Anh... thử đựoc làm phụ nử
Bửa cơm chiều mọi thứ chuẩn bị xong
Bên mâm cơm đợi bóng giáng ngừoi chồng
Khi đã muộn anh lại không về kịp
             ***
Thử đi anh... thử một lần tội nghiệp
Nhớ gia đình mà chưa dịp về thăm
Phận làm dâu đầy cay đắng thăng trầm
Giọt nước mắt vẩn âm thầm rơi khẻ
                ***
Thử đi Anh....thử một lần làm mẹ
Chín tháng bầu cãm giác sẻ ra sao?
Thai nghén mang cơm nứoc khó nhường nào
Ngày sanh nở từng cơn đau buốt óc
              ***
Thử đi anh...thử một lần khó nhọc
Con bệnh rồi nó quấy khóc cả đêm
Trong khi anh đang ngon giấc say mèm
Chỉ có vợ là thâu đêm thức trắng
              ***
Thử đi Anh....thử một lần cãm nhận
Hoán đối mình làm thân phận nử nhi
Bởi lâu nay anh cứ mải thầm thì
"Là phụ nử thì có gì mà khổ!?


suu tam
PBLan
Canada

Tuesday, June 22, 2021

TRĂNG MIÊN MAN


Lóng lánh trăng treo vòm trời đêm,
Khoác áo lụa là, áo nhung mềm,
Rải dòng trai ngọc trên sóng nước,
Lung linh trăng trải sợi êm đềm.

Long lanh màu ngọc ánh trăng ngà,
Nhã dòng tơ óng khắp quan hà,
Vương vấn tình trăng trên hoa lá,
Chuyện tình thanh nhã trăng với hoa.

Trăng treo vành vạnh trời nghệ sĩ,
Thanh nhã, dịu dàng, gợi tình si,
Nàng thơ tự thuở đời nguyên thủy,
Dệt nguồn cảm hứng trời nhạc thi.

Duyên dáng trăng vươn trời tri kỷ,
Đẹp nhiệm mầu, thanh nét nhu mì,
Trăng ơi, mãi rạng miền hoang đã,
Huyền ảo đơn sơ, chẳng kiêu kỳ.

Trăng của tình yêu, duyên cát đằng,
Sợi tình lưu luyến, sợi trời giăng,
Cho tình nhân trọn lời thề ước,
Đường duyên óng ả như lòng trăng.

Trăng tròn, trăng khuyết, trăng nửa vành,
Bàng bạc trời quê, trăng mong manh,
Nửa vành theo bước người sương gió,
Nửa mảnh chờ trông, khẻ dỗ dành.

Trăng thu mười sáu trời niên thiếu,
Trăng của trời thơ, thuở mộng nhiều,
Trăng của đời thu, trăng trong sáng,
Trăng vẫn yêu kiều, trăng mỹ miều.

Trăng giăng lụa óng sợi tơ ngà,
Trên mọi nẻo đời sợi thiết tha,
Bạn đường cho kẻ đời phiêu bạt,
Trên nẻo sông hồ, núi, biển, xa.

Tri kỷ ai bằng trăng thiết tha,
Đêm trường vắng lặng, trăng xót xa,
Gởi dòng sương lụa, gương thanh tịnh,
An ủi tình đời, trăng vị tha.

Thời gian bôi xóa sóng nhiễu nhương,
Nhiệm mầu trăng rạng ánh thân thương,
Ban đời nhân thế nguồn thanh tịnh,
Thông điệp thiên ân chốn vô thường.

Trăng treo đỉnh núi, chìm sóng biển,
Lấp ló qua mành dưới mái hiên, 
Ẩn trong mây khói, sau đồi núi,
Miên man trăng rạng chốn thiên nhiên.

Tự thuở thủy nguyên, trăng chìm nổi,
Theo vòng nhật nguyệt, chẳng bồi hồi,
Vì trăng tròn khuyết theo con nước,
Thuỷ triều lên xuống, thuyền trăng trôi.

Huỳnh Anh Trần-Schroeder

Monday, June 21, 2021

Nhac Phap - Elvis Phuong


 Nhac Phap - Elvis Phuong




suu tam
ThaiHoang
Canada

additional:

Nhạc Pháp Tuyển Chọn Vol 1 - YouTube

https://www.youtube.com/watch?v=-4ct4pbN8Uw

Saturday, June 19, 2021

CÕI TẠM-- Huỳnh Anh Trần-Schroeder.


 CÕI TẠM


Xin nhớ cõi trần là cõi tạm,
Xin tịnh lòng trần sân si tham,
Sắc không ảo vọng phù du mộng,
Phù hoa vinh nhục, dòng khói lam.

Xin đừng cháy cánh thiêu thân,
Trong vòng vay trả đầy tầng phù vân,
Sống sao hòa thuận tâm thân,
Thương người như thể trọng phần tâm linh,
Sống đời quang đãng anh minh,
Bụi trần nghiệp trả, ân tình còn vương,
Nơi kia rạng ánh vô thường,
Đường chim cánh mãnh tìm phương vĩnh hằng.

Sa mạc cát chân trời ảo ảnh,
Ngà ngọc lâu đài sáng long lanh,
Dòng bão cát xoay đời nhân thế,
Vùi chôn mộng tưởng khoảng mong manh.

Xin đừng trách đời thua thiệt,
Dòng trả vay nào ai biết cạn sâu,
Cũng đừng trầm cảm âu sầu,
Đường duyên tìm lối, nẻo sầu vùi chôn,
Với tay bắt nắng vào hồn,
Hứng sương gột rửa, thiên môn kiếm tìm,
Nhìn đời như thoảng đường chim,
Bước tình lưu dấu, chẳng chìm gió sương,
Một buồn, còn chín mười thương,
Xả buông thương hận, bay đường nắng mai,
Vô thường chẳng chốn trần ai,
Cõi trần là trạm trên đường chim bay.
Chim trời bay chốn trần ai,
Nắng mưa cánh mãnh bay ngày trầm luân,
Trạm đời tắm nắng phù vân,
Tắm sương không sắc, tâm trần phôi pha,
Buồn vui gởi chút thiết tha,
Gởi tình trạm nhỏ, thương nhà nhân gian.

Huỳnh Anh Trần-Schroeder.