QUÊ HƯƠNGĐêm thoảng, vừa qua giấc ngủ dài,Long lanh sương đọng giọt ngọc trai,Ríu rít chim ca bài nắng mới,Chân trời le lói tia trang đài.Thế gian bừng tỉnh giấc trần ai,Lững thững mây tầng trời xa bay,Gió đùa hoa lá vươn trong nắng,Thảm cỏ hẹn hò chuỗi sương trai.Lờ lững mái tranh làn khói lan,Lách tách bếp hồng reo củi than,Nồi cơm gạo mới tỏa hương thơm,Dọn bước nông gia ra đồng làng.Lờ lững nước sông đón tia hồng,Thong dong nhẹ bước ven bờ sông,Cái cò tìm mồi giữa lau sậy,Vài cánh chuồng say giọt sương trong.Thuyền chài rộn rã, sóng gọi mời,Gió thổi miên man chốn trùng khơi,Buồm trương dũng mãnh theo làn gió,Biển xa sóng vỗ, thuyền ra khơi.Một ngày ân huệ về xóm làng,Lúa trổ vàng, hải sản đầy khoan,Dân quê mộc mạc ngày mưa nắng,Dầu dải dòng đời mong bình an.Quê hương của tình người thanh đạm,Một thuở thanh bình đất nhà Nam,Cửu Long uốn khúc bờ đại hải,Tiền, Hậu, nước tuôn cạnh rừng tràm.Thuyền đò xuôi ngược nước trường giang,Rộn rã người qua chuyến đò ngang,Chợ nổi tưng bừng hàng quà mới,Ninh Kiều tấp nập khách mua hàng.Hà Tiên thạch động reo sóng vỗ,Lữ khách trầm ngâm nẻo sông hồ,Dừng chân xứ hiền, người thanh bạch,Nghe lòng thanh thản chuyện hư vô.Miền Tây lúa vàng đồng bao la,Vườn nhà xanh mướt luống khoai cà,Tình người chất phác yêu mùi đất,Chân lấm bùn đen, thương phù sa.Đời viễn xứ, mơ về xứ quê,Vườn rau cải, cây trái xum xuê,Lúa ngô vàng chín quanh làng xóm,Hương bùn, mùi đất bỗng quay về.Văng vẳng sáo diều trỗi chơi vơi,À ơi lời mẹ tiếng ru hời,Thanh tao thôn nữ hò trên lúa,Nghe tiếng quê hương đậm nẻo đời.Bao giờ nghe lại lời sông núi,Tiếng hào hùng và tiếng ngọt bùi,Quê tôi chìm khung trời thăm thẳm,Còn lại dư âm nỗi ngậm ngùi.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment