TÌNH NGƯỜI ĐI CHỐN RỪNG THU
Thời gian nhanh bóng con thoi,
Như xuân thiếu phụ bóng soi gương hồ,
Như người đi dựng cơ đồ,
Khói lam ảo ảnh mơ hồ sương giăng,
Rừng thu đã mấy mùa trăng,
Suối thu vàng lá, lăn tăn sóng dồi,
Tuổi thu còn nặng bồi hồi,
Lời hờn sông núi chưa thôi u hoài.
Ta giờ như lá vàng phai,
Bay dòng nhân thế thương dài quê hương,
Tình cha nghĩa mẹ song đường,
Biết bao ân nghĩa của đường tổ tiên,
Lời vang tiếng gọi thiêng liêng,
Sơn hà văng vẳng trên miền trung cang,
Buồn thay sức mảnh hơi tàn,
Chưa thôi ray rứt lầm than dân tình,
Chỉ mong sáng ánh bình minh,
Cờ vàng phấp phới xứ mình an vui,
Bởi tâm hậu thế rèn truy,
Cang thường nối bước, an nguy chẳng sờn,
Cho đời đẹp nét xuân sơn,
Mùa vui lại thắm, trả ơn sơn hà.
Nhà ta rồi lại của ta,
Trời Nam hồi lại đất nhà Tiên Long.
Hương Giang, sông Cửu, sông Hồng,
Núi rừng Tây Bắc, ruộng đồng phương Nam,
Mái nhà khói tỏa sóng lam,
Bản buông chày gìã, áo chàm tung bay,
Bờ đê rộn rã trâu cày,
Lúa ngô say hạt thương ngày nông gia,
Thuyền chài xuôi ngược giang hà,
Biển hồ gió thuận, an hòa thuyền đi,
Dòng đời dứt nỗi sầu bi,
Nắng về rực rỡ, lưu ly, dạt dào.
Ải Nam Quan, mũi Cà Mau,
Tự do như sóng lúa cao trên đồng,
Nơi nơi hạnh phúc đời hồng,
Tình người lại thắm, thương lòng quê hương.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment