Sương mai đậu nhánh lan rừng,
Rưng rưng lệ tiễn người dưng qua cầu.
Lá đa rơi chốn giang đầu,
Bao nhiêu xác lá âu sầu bấy nhiêu,
Thuyền ai neo bến hắt hiu,
Chèo ngưng bến đợi, tiêu điều cô liêu.
Pháo hồng giăng mắc mỹ miều,
Xe hoa chuyển bánh mang nhiều xót xa.
Thôi thì đôi kẻ đường xa,
Cách ngăn chỉ một cõi nhà thế gian.
Rượu nầy ta uống miên man,
Cho đêm tiếp nối ngày tàn dương gian.
Thà làm Lý Bạch đêm vàng,
Còn dòng ảo ảnh trên làn suối trong,
Khung trăng vành vạnh nước sông,
Nàng thơ ôm ấp vào lòng đêm nay,
Còn hơn nhấp chén đắng cay,
Cạn giòng hồ rượu tỉnh say giấc buồn.
Ngoài kia vần vũ mưa tuôn,
Thiên nhiên thông cảm nỗi buồn dở dang,
Thôi thì xin chúc tình nàng,
Phụng loan hòa hiệp, muộn màng nghĩa xưa,
Tiễn em đầy chén duyên ưa,
Đôi giòng rượu nhạt thay mưa qua hồn.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment