LA
COLLINE
* Cette colline est belle, inclinée et pensive ; Sa ligne sur le ciel est pure à l’horizon. Elle est un de ces lieux où la vie indécise Voudrait planter sa vigne et bâtir sa maison. * Nul pourtant n’a choisi sa pente solitaire Pour y vivre ses jours, un à un, au penchant De ce souple coteau doucement tutélaire Vers qui monte la plaine et se hausse le champ. * Aucun toit n’y fait luire, au soleil qui l’irise Ou l’empourpre, dans l’air du soir ou du matin, Sa tuile rougeoyante ou son ardoise grise... Et personne jamais n’y fixa son destin * De tous ceux qui, passant, un jour, devant la grâce De ce site charmant et qu’ils auraient aimé, En ont senti renaître en leur mémoire lasse La forme pacifique et le songe embaumé. * C’est ainsi que chacun rapporte du voyage Au fond de son cœur triste et de ses yeux en pleurs Quelque vaine, éternelle et fugitive image De silence, de paix, de rêve et de bonheur. * Mais, sur la pente verte et lentement déclive, Qui donc plante sa vigne et bâtit sa maison ? Hélas ! et la colline inclinée et pensive Avec le souvenir demeure à l’horizon ! * HENRI DE REGNIER suu tam VPLan Bordeaux |
NGỌN ĐỒI
Ngọn đồi đẹp nghiêng nghiêng màu
huyền ảo
Nằm trên cao tinh khiết cuối chân trời Người lữ khách dừng chân thầm mơ ước Một vườn nho , một mái ấm xinh tươi
*
Trong cô đơn , tâm hồn còn chút
mộng
Ngày qua ngày cuộc sống bớt buồn tuênh Con dốc đứng hắt hiu mà êm dịu Về đồng bằng ngơ ngẩn nhớ người thương
*
Không bóng dáng một mái nhà xuất
hiện
Buổi chiều vàng hay rực rỡ bình minh Ai biết được phần định mệnh của mình Hoàng hôn xuống khi nắng chiều vừa tắt
*
Ai đã một lần ngang qua chốn
ấy
Lòng vấn vương một kỷ niệm êm đềm Và cảm thấy hồi sinh trong ký ức Chốn thanh bình mơ ước giục yêu thương
*
Và cứ thế cuộc hành trình tiếp nối Từ trái tim , từ ánh mắt u buồn Đến khung trời bình yên và vĩnh cữu Ta mơ hồ hạnh phúc thoáng đâu đây
*
Trên sườn dốc , ngọn đồi trơ trụi
lá
Chốn hoang liêu không thấy một mái nhà Nhưng dù sao vẫn còn trong trí nhớ Một lần ngang qua... xao xuyến lại về
*
tôn thất phú sĩ - phỏng
dịch
Bài thơ phỏng dịch số
70/100
|
HAPPY INDEPENCE DAY
Tuesday, June 4, 2013
Bài thơ chuyển ngử của Tôn thất Phú sỉ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment