Nếu em trở lại đường nầy,
Trong sương mai nắng hay dày tuyết sương,
Dù dài hay ngắn khoảng đường,
Nhà anh cổng mở, mùa thương ngập tràn.
Lửa hồng anh bén củi than,
Nồi cơm gạo mới, hương lan, rau vườn,
Bình trà thoang thoảng sen hương,
Chén sành, đôi đũa, thanh hương âm thầm,
Bó hoa hương sắc thâm trầm,
Đón nàng trong nhịp vĩ cầm bình an.
Cổng nhà nếu bóng em sang,
Tay em ve vuốt cành lan dịu dàng,
Nhánh hồng hương tỏa nồng nàn,
Huệ đồng hương thoảng trong làn sương tan.
Mùi thanh đạm em chẳng màng,
Hương đồng cỏ nội lan tràn vào tâm,
Thì bên ao nhỏ bóng râm,
Chiếu hoa anh trải, anh ngâm rượu nồng,
Ta cùng vịnh thuở tuổi hồng,
Tuổi thơ hạnh phúc, tuổi hồng mộng mơ.
Giữa rừng hoa cỏ nên thơ,
Ngạt ngào hương sắc, ngẩn ngơ chim ngàn,
Mùa thương năm cũ huy hoàng,
Quay về tiềm thức, có nàng có anh.
Chẳng màng trống đệm sang canh,
Trăng tàn sao lặn, trên cành sương tan,
Một ngày mới đến nắng lan,
Không gian thay đổi, thời gian xuôi dòng,
Mộng lòng còn sóng mênh mông,
Sóng đôi, ta bước trên dòng thu đông,
Chẳng màng môi má kém hồng,
Hay trên vầng tráng đôi giòng tuyết sương.
Chẳng màng tóc điểm hương sương,
Tình ta vẫn rạng nắng hương thuở nào,
Thời gian nắng gió qua mau,
Nắng không phai nhạt dạt dào ước mơ,
Gió không thổi mộng ngày thơ,
Bay trời quên lảng, khung tơ phai màu.
Nếu như mùa thắm thuở nào,
Thu đông xuân hạ, trong màu rạng đông,
Mắt nàng lóng lánh ánh hồng,
Bảo thương anh mãi dù dòng thu đông,
Lửa hương anh nhúm đầy lòng,
Tặng em rực rỡ bó hồng thương yêu,
Ta cùng sống lại mỹ miều,
Khung trời xanh thẳm, đường yêu nồng nàn,
Đời vui như áng mây vàng,
Bay trời quá khứ, miên man ngày nầy.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder