CHẲNG BỞI CHÚNG MÌNH
Chẳng phải tại tôi, cũng chẳng tại người,
Dòng đời thay đổi, ân tình rớt rơi,
Hoa nở trời sương, đẹp trời trưa nắng,
Hương nhụy phai tàn trong ánh chiều rơi.
Chẳng phải tại tôi, cũng chẳng tại anh,
Thiên nhiên huy hoàng trong ánh xuân thanh,
Thu tàn lá rơi theo giòng gió lạnh,
Kim băng, bão tuyết phủ đời mong manh.
Chẳng phải tại anh, chẳng phải tại tôi,
Đôi ngã phân kỳ, một chuyến nổi trôi,
Chẳng phải tay ta kém sức chèo chống,
Chẳng phải lòng ta chẳng nặng bồi hồi,
Không phải vì mình chẳng nói lời yêu,
Hay tại đôi mình thay đổi sớm chiều,
Quên lời hẹn ước chim uyên liền cánh,
Chỉ bởi phân kỳ, duyên số hẩm hiu.
Có lẻ luân hồi chưa đủ đường duyên,
Phước chưa giải tỏa, nghiệp dày uyên thuyên,
Nên ta còn buồn nỗi sầu nhân dạng,
Kiếp nầy chưa trọn lời hẹn ước nguyền.
Thì thôi, chẳng phải tại ai,
Trách nhau chi nữa, chuyện ngảy bi ai,
Nỗi buồn thả sóng u hoài,
Tặng nhau đầm thắm nghĩa ngày tương giao.
Nụ cười xin gởi cho nhau,
Chuyện vui ngày cũ thêm giàu tương lai.
Phước duyên gặp gỡ một ngày,
Dài lâu kỷ niệm đường dài thế nhân,
Chúc nhau thanh tịnh tình chân,
Dòng đời thanh thản, đường trần dạo chơi.
Mai kia nắng rạng trong đời,
Bởi thiên ân, chẳng bởi ngưởi, bởi ta.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment