Bạn đi trong ánh vầng dương rạng,
Về chốn vô thường quên trần gian,
Trên phím dương cầm vươn mùi lan,
Miên man tôi buồn chuyện họp tan.
Đêm nay mơ màng sáng sao trăng,
Ngân Hà lóng lánh rừng hoa đăng,
Lung linh sao cẩn trời vũ trụ,
Tôi tưởng người về trong sương trăng.
Trong đêm đọc lại bài nhạc thơ,
Tình thơ phong phú, lời mộng mơ,
Người về phương nao còn quyến luyến,
Lưu chút hương trầm tự xa mờ.
Như hoa bướm bay đầy trang giấy,
Lời nồng say còn thoáng nơi nầy,
Hương lan thoang thoảng theo làn gió,
Hồn người ẩn hiện cuối chân mây.
Bâng khuâng thương nhớ tràn tâm tưởng,
Ngở kẻ đường xa trút áo sương,
Hội thảo đôi giòng đời ấm lạnh,
Ngân nga thi nhạc thoảng buồn thương.
Lâng lâng ta nâng chung trà mạn,
Như thuở xa xưa đậm huy hoàng,
Thanh hương bằng hữu, tâm tri kỷ,
Thanh nhã đời, chưa thoáng hoang tàn.
Đêm dần qua, ngày mới bàn giao,
Giòng đời trôi, tình người lao đao,
Phút tạ từ nghẹn ngào tâm tưởng,
Thôi nhé bạn đi, hẹn tương giao.
Bạn đến và đi, ngùi trang trải,
Giấc mộng tương phùng cõi tương lai
Còn vương mùi lan, sương phong nhã,
Bàng hoàng, chợt tỉnh giấc liêu trai.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment