Quê hương biển rộng sông dài,
Đẹp hương lúa mẹ, đường cày đất cha,
Bùn đen, nước đỏ phù sa,
Xanh hàng dừa nước, mái nhà lá tranh,,
Hai mùa mưa nắng an lành,
Tưới nương khoai sắn, ươm nồng lúa vươn,
Rạng đông sương đọng lá vườn,
Mẹ trồng cà tím, mẹ nương giàn bầu,
Nắng mai vừa rạng ngang đầu,
Đường làng rộn rã nghé trâu ra đồng,
Những nàng thôn nữ má hồng,
Cười vui, thoăn thoắt tay trồng mạ non,
Mơ ngày hạt lúa no tròn,
Bát cơm gạo mới, ngọt ngon mâm đầy,
Bếp hồng gia quyến sum vầy,
Trong ngoài hạnh phúc, đủ đầy áo cơm.
Nhà nhà hương lúa gạo thơm,
Miệng mời tay bới, bát cơm ân tình.
Sông sâu nước rạng bình minh,
Thuyền nan lướt sóng lung linh ánh vàng,
Lưới chài giăng sóng trường giang,
Bóng chàng ngư phủ thênh thang biển hồ,
Trùng dương reo sóng san hô,
Thủy triều lên xuống, sóng xô mạn thuyền,
Tiếng hò văng vẳng uyên thuyên,
Tay giăng, tay lưới, con thuyền ngược xuôi,
Mang nguồn hải sản dưỡng nuôi,
Nồng thanh muối mặn, hương mùi biển xa,
Cho thêm hương vị mặn mà,
Bát cơm ân nghĩa, món quà thiên nhiên,
Gia đình no ấm triền miên,
Tiếng cười trẻ nhỏ hồn nhiên tâm tình,
Thương gia quyến, đất quê mình,
Nhà nông, ngư phủ nặng tình điền viên.
Sống đời tự toại an hiền,
Trên miền non nước ba miền an vui,
Bắc, Trung, Nam chẳng bùi ngùi,
Non sông thảm não chôn vùi nghĩa nhân,
Những ngày cao sóng phong thần,
Súng bom, lửa ngọn, thiêu dần quê ta,
Ngửa nghiêng non nước đất nhà,
Tủi hồn đất nước, sầu nhà tổ tiên.
Thương sao dải đất quê hiền,
Ước mơ vận nước ưu phiền bất nhân,
Lướt giòng dâu bể phong trần,
Cho trời quê lại sáng lần bình minh,
Cho mình rồi lại thương mình,
Cho người dựng lại bóng hình quê hương,
Như tình mẹ chuối ba hương,
Vị xôi nếp một, ngọt đường mía lau.
Như nghĩa cha rạng núi cao,
Sông dài biển lớn dạt dào Biển Đông,
Như quê hương giống Lạc Hồng,
Nghìn năm tình nghĩa trên giòng thế nhân.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment