RỪNG THU LÁ ĐỔ
Ngơ ngác rừng chiều chiếc lá bay
Heo may nhè nhẹ thoảng qua vai
Đã nghe giá buốt hồn lau lách
Bên suối dừng chân nhấp chén say!
Lá rơi từng chiếc lá rơi rơi
Cho cả rừng Thu đứng ngậm ngùi
Từng chiếc xa bay về vạn ngả
Cho hồn lữ thứ chạnh chia phôi!
Mùa cứ sang mùa thay nắng mưa
Bao lần rừng đổ lá vàng thưa
Bao lần trăng rụng đầu non thẳm
Quê cũ còn chăng áo trắng xưa?
Tím cả hoàng hôn sầu nhớ mong
Ráng Thu phơn phớt má em hồng
Hương rừng thoảng gió thơm hương tóc
Suối gợn xanh làn mơ mắt trong.
Cành nhớ chim đi, cội nhớ rừng
Sương dầm lá ưá lệ rưng rưng
Hồn anh nương cánh lang thang gió
Tìm đến quê em núi chập chùng.
Ôi kiếp phiêu bồng trải gió sương
Này em anh tựa mây ngàn phương
Chân trời góc bể đâu là bến
Mang bóng hình em vạn nẽo đường.
9/30/2012
Quang Tuấn
SanFrancisco
No comments:
Post a Comment