Trăng
Chừ đã đông rồi trăng biết không Thu qua ca tụ̣ng đã bao lần Nay mùa đông lạnh người quên mất Bụng những để dành vui với xuân Ngồi nhìn trăng lạnh nhớ bâng khuâng Trăng ở với ta biết bao lần Khi vui chia sẻ ta cùng hát Chén đắng thế nhân ta uống chung Bây giờ trăng lạnh tuốt trên cao Nếu có xuống đây tính bạn cùng Chia sẻ lạnh đông thì không đáng Vào nhà chăn đắp đâu lạnh trăng Thôi thế làm sao thế nào đây? Ta muốn người mơ có cùng chung? Ta mơ trăng đẹp trâng nào muốn Trăng chẵng riêng ai trăng của mơ LEMAI
Cali
|
TRĂNG(bài họa)
Đi suốt từ Xuân,
Hạ, Thu, Đông,
Trời xanh một cõi
ngự mênh mông.
Đông lạnh, trăng
vàng không ai ngắm,
Người người chưa
tối trốn trong chăn.
Cô đơn nhìn xuống
chợt bâng khuâng,
Nhà thơ
nào đó còn ngắm trăng?
Ru đêm bay bổng
cùng câu hát,
Mời xuống uống cùng
với thế nhân.
Kiêu kỳ, lộng lẫy ở
trên cao,
Rực rỡ che mờ các
vì sao.
Xiêm áo tung bay:
màu vàng ánh,
Cuốn nhà thơ lướt
vào chiêm bao.
Chỉ có nhà thơ chơi
với trăng,
Giá buốt về khuya
mỗi lúc tăng.
Ánh vàng trăng tặng
nhà thơ đó,
Ý thơ tràn ngập,
đợi gieo vần.
Sài Gòn 05-01-2014
THÂN THỊ VÂN HÀ
|
HAPPY INDEPENCE DAY
Thursday, July 17, 2014
Trăng
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment