Người đi lấp biển vá trời,
Tôi đi gom những cảnh đời lầm than,
Viết lên tâm tưởng hoang tàn,
Xót đời bọt rả, bèo tan trên dòng,
Tả tơi manh chiếu gió đông,
Hồn tràn hoang vắng, đêm đông không nhà,
Mong manh như ánh dương tà,
Lẻ loi như chiếc lá sa thu tàn.
Người đi xây mộng son vàng,
Tôi đi gom góp tâm ngàn đa mang,
Viết lời an ủi bàng hoàng,
Thương người cô lẻ thiếu làn hương yêu,
Thiếu mùa xuân thắm mỷ miều,
Đời là băng giá mang nhiều gió sương.
Tôi đi kêu gọi tình thương,
Góp lòng tương ái trên đường nhân gian,
Gọi tình người dẫu muộn màng,
Nẻo xa, lối cận, hà, giang, biển, hồ.
Ai đi xây đấp cơ đồ,
Giang san gầy dựng, điểm tô màu cờ.
Đời còn gian khổ mịt mờ,
Tôi còn kêu gọi bến bờ tình chân,
Viết lời cầu nguyện phúc ân,
Cho người gần lại, xây tầng an vui,
Gọi tâm buông xả ngậm ngùi,
Buồn thương quên lảng, dưởng nuôi tình người,
Xót xa cũng chỉ một đời,
Vô thường, thanh tịnh là nơi vĩnh hằng.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPL
Bordeaux
No comments:
Post a Comment