Một
vị luật sư có một vợ và 12 đứa con phải dọn nhà đi nơi
khác vì khế ước mướn căn nhà gia đình ông đang ở gần hết
hạn; nhưng ông ta lại không thể tìm ra được một căn nhà
khác để mướn chỉ vì khi ông nói ông có 12 đứa con thì không ai chịu cho mướn nhà nữa, lý do là vì chú nhà sợ những đứa con ông sẽ phá nhà của họ.
Ông
luật sư không thể nói ông không có con, ông không thể nói
dối, nói cho cùng ra, luật sư làm sao nói dối được? Cuối
cùng ông nẩy ra một sáng kiến: Ông bảo vợ và 11 đứa con của
ông ra nghĩa địa mà đi dạo chơi. Ông và đứa bé còn lại cùng đi coi nhà với nhân viên địa ốc.
Ông
tìm được một căn nhà vừa ý và nhân viên địa ốc hỏi ông,
“Ông có bao nhiêu đứa con?”
Ông bèn trả lời,“12 đứa.”
Nhân viên địa ốc lại hỏi, “Thế những đứa kia đâu?”
Với ánh mắt buồn buồn, ông trả lời, “chúng đang ở trong nghiã địa cùng với mẹ chúng.”
Ông bèn trả lời,“12 đứa.”
Nhân viên địa ốc lại hỏi, “Thế những đứa kia đâu?”
Với ánh mắt buồn buồn, ông trả lời, “chúng đang ở trong nghiã địa cùng với mẹ chúng.”
Đó là cách để ông mướn được căn nhà mà không phải nói dối.
Bài học Luân Lý:
Ta không cần phải nói dối, chỉ cần dùng đúng chữ.
Luật Sư không cần phải nói dối ... Họ chỉ có óc sáng tạo mà thôi. suu tam
BBle/ladyclub
Houston
No comments:
Post a Comment