ĐÊM THU.
Vườn khuya trăng chiếu,
Hoa đứng yên như mắt buồn,
Lòng ta xao xuyến lắng nghe lời
hoa,
Cánh hoa vương buồn trong gió,
Ánh hương yêu nhẹ nhàng say, gió
lay.
Cành sương nặng trĩu
Ru bóng đêm trong ánh vàng.
Màn đêm buông xuống, mái im triền
miên,
Bóng cô đơn dường thao thức,
Mãi trong đêm nặng sầu thương...
Hồn vương.
Hoa lá cành ánh trăng lên dịu
dàng,
Ru hồn bao nhớ nhung,
Đêm lắng buồn tiếng thu như thì
thầm,
Trong hàng cây trầm mơ.
Làn gió lướt tới cuốn đưa hồn ta
Phiêu diêu theo mây trắng trôi lờ
lững,
Ngàn muôn tiếng réo rắc côn trùng
Như than, như van,
Mơ hồ theo gió lan.
Trăng xuống dần cỏ cây thêm âm
thầm,
Đông buồn trong ánh sao,
Như chiếu vào mắt ta bao lạnh
lùng,
Lay hồn ta rồi tan....
ĐẶNG THẾ PHONG.
|
NUIT
D’ AUTOMNE.
Dans
le jardin ,
Les
fleurs s’ immobilisent.
Je
crois entendre les voix des fleurs,
Des
pétales s’ envolent,
Avec
leur doux parfum, si doux.
La
rosée plie
Les
tiges fragiles.
La
nuit descend tout doucement.
Les
ténèbres enveloppent,
Rendent
la nuit plus triste…
Plus
triste.
La
faible clarté de la lune
Eclaire
les fleurs,
Les
réconforte dans le noir,
Dans
l’ attente de l’ aube.
Soudain,
les nuages emportés
Par
la brise flottent, légers,
Dans
le calme profond de la nuit,
Se
mêle
Le
bruissement des feuilles.
Les
plantes murmurent entre elles,
Leurs
petits secrets,
Les
reflets de la lune répandent
Un
voile de rêveries…
VŨ PHƯƠNG LAN.
|
No comments:
Post a Comment