Có những con tàu không đổ bến,
Miệt mài sóng gió bể lênh đênh,
Văng vẳng không gian lời giã biệt,
Về bến bờ xa, khoảng mông mênh.
Tàu đi, chẳng gợi sầu vời vợi,
Vì bởi bao la tàu ra khơi,
Mang tình nhân thế về mọi nẻo,
Rải hương nhân ái khắp muôn nơi.
Tâm tình xin gởi người mến thương,
Dù chuyến đò trần chẳng chung đường,
Vì rằng ta chẳng duyên, chẳng nợ,
Xin gởi người đi bể tình thương.
Trên dòng nhân thế lắm phong ba,
Người đi những chuyến bến bờ xa,
Cho tôi gởi tình về phương đó,
Là chút hữu duyên người và ta.
Ta là sứ giả của bình minh,
Giữa người và ta đậm an bình,
Như tình tri kỷ cùng tư tưởng,
Cùng chuyến đò duyên của tâm linh.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPLan
Bordeaux
No comments:
Post a Comment