Mẹ bảo duyên phần mười hai bến,
Mong đời con đặng phúc lâu bền,
Thực tế chỉ hai bờ trong đục,
Thuyền thế trần nặng chuyến lênh đênh.
Lời mẹ khuyên trong ngày niên thiếu,
Sân khấu đời giờ vắng mẹ yêu,
Đường ấm lạnh lời me hiu hắt,
Đời gió mưa còn tiếng chắt chiu.
Ao đầm vươn sóng thanh liên,
Hương hoa thoang thoảng trên miền bùn vây,
Dịu dàng nắng tỏa sóng mây,
Mơn man thanh nhã cánh sen ân tình,
Dòng đời dù lắm điêu linh,
Còn thanh sen mảnh, nghĩa tình hoàng ân.
Nhiễu nhương không sắc phù vân,
Cõi lòng thanh tịnh chuốc tầng an thanh.
Như trong ngần ánh liên thành,
Vươn trên bùn đất, ngọn ngành nghĩa nhân.
Mẹ ơi, trong đục duyên phần,
Mịt mờ bờ bến của chân cội nguồn,
Bão giông gió cuốn mưa tuôn,
Vững lòng thanh tịnh, chẳng buồn chuyến đi.
Trong sương văng vẳng diệu kỳ
Khánh kinh chuông mõ, từ bi nhiệm mầu,
Vỗ về qua chuyến âu sầu,
Thiên ân rạng rỡ trên cầu thế gian.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPLan
Bordeaux
No comments:
Post a Comment