VĨNH
BIỆT BẠN VŨ PHƯƠNG LAN
Bốn PHƯƠNG mây kéo đầy trời
Ra đi để lại ngậm ngùi hương LAN
Bạn
là người chúng tôi chưa gặp mặt
Nhưng
được hân hạnh quen trên văn đàn
Bạn
gieo tiếng tơ réo rắt ngọc vàng
Truyền
bá lời thơ cùng muôn nhạc điệu
Trúc
ty bổng trầm, âm thanh tuyệt diệu
Trao
nhau tâm tình, cởi mở thêm thân
Khuây
hận vong quốc, nhớ nghĩa cố nhân
Cơ
trời huyền bí, hồng nhan mệnh bạc
Bất
ngờ hương lan bay theo cánh hạc
Thân
hữu tái tê gạt lệ như mưa
Ly
Tao nuối tiếc âm hưởng say sưa
Trời
mây âm u, liễu buồn ủ rũ
Gió
khẽ thì thầm nhắc nhở chuyện cũ
Bỏ
cửa, bỏ nhà, bỏ cả non sông
Rồi
kiếp vị vong, lòng vẫn sắt son
Sống
cảnh lưu ly, một mình đất Pháp
Con
cái hiển vinh, thi nhạc cảm tác,
Mẫu
tử thâm tình, sống quá xa xôi
Trùng
dương cách trở, nếp sống đơn côi
Gần
con nào đây? bao năm khắc khoải
Quyết
định cuối cùng, chọn Gia Nã Đại,
An
cư đời mới, chim đậu đất lành
Én
tử đưa thoi, chín tháng qua nhanh
Những
mong đông qua, hồng đào lại nở
Ai
ngờ nhụy phong còn chưa kịp mở
Tin
đâu sét đánh bạn bè bàng hoàng
Nghẹn
ngào xót xa sóng gió mênh mang
Ngàn
thu từ nay âm dương cách biệt
Trái
tim máu rỉ, nguyện cầu tha thiết:
Quên
hết tục lụy, cửa Phật tịnh an
Muôn
PHƯƠNG tiêu dao, phảng phất hương LAN
Một
đời vị tha, tiếng vang còn mãi!
THANH
NGỌC - LINH NGỌC 22/12/2019
No comments:
Post a Comment