Nụ cười, lời nói thân thương,
Tiếc chi mà chẳng gởi đường thế nhân!
Dịu dàng, chia sẻ, ân cần,
Thêu hoa, dệt gấm cõi trần phù vân,
Trăm năm cũng chỉ một lần,
Nơi nầy xin dựng cõi chân tình người.
Ngắn dài cũng một đời người,
Se tơ lóng lánh khung trời hoàng hoa,
Tặng nhau ân nghĩa sâu xa,
Lòng chân, lời nói đậm đà thương yêu,
Nụ cười trong sáng mỹ miều,
Lời vui gợi chốn yêu kiều bằng an,
Vỗ về từng bước hoang mang,
Gởi lung linh nét huy hoàng sương mai,
Điểm tô ngày nắng đường mai,
Họa vầng ráng đỏ chiều phai cuối đường,
Ru lời êm ái du dương,
Giấc vàng đêm mộng niềm thương chan hòa,
Gởi người hồng mộng lá hoa,
Một thời hoa bướm, một toà an nhiên,
Gởi người ân nghĩa hoàng thiên,
Thương đời trần thế tạo miền tương thân.
Dù đời nhân thế phù vân,
Sắc không cũng có tình chân ân cần.
Dù đời sóng vũ mây vần,
Nụ cười hòa nhã, lời chân đỡ đần,
Tiềm tàng trên nẻo thanh bần,
Gởi người gian khổ phong trần hơn ta.
Ngày lên gom giọt sương sa,
Giọt trong, gởi phút an hòa gần xa,
Đêm về gởi khúc ngân nga,
Gió ngàn quyện dải lụa ngà trăng thanh,
Về người dài giấc an lành,
Ân tình đất mẹ trong lành thiên nhiên,
Như ngày thơ ấu hồn nhiên,
Đầy lòng êm ái lời hiền mẹ ru.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment