Ông nhà giàu dạo bước - Trên
phố quen hoàng hôn
Gặp chú đánh giày buồn-Lam
lũ gầy khổ sở
Chú nhóc năn nỉ mời - Ông
đánh giày cho con
Để kiếm vài đồng gầy - Mua
cơm nuôi em nhỏ
Chạnh lòng thương trẻ khó -
Ông lơ đãng gật đầu
Có đáng là bao nhiêu - Vài
ba đồng tiền lẻ…
Giày xong ông móc ví - Đưa
tờ 200 ngàn
Chú bé cầm ngần ngừ - Ông
chờ con đi đổi
5 đồng thôi ông hỡi - Đủ bữa
tối hôm nay
Anh em con gặp may - Xin ông
chờ một chút…
Đã qua 30 phút - Cậu bé
không trở về
Ông lắc đầu : chán ghê - Trẻ
nghèo hay gian lắm…
Cơm tối xong đứng ngắm -
Trăng mới mọc gió hiu
Trong vườn hoa thơm nhiều -
Quên bực mình trẻ gạt…
Chuông cửa reo, tiếng quá -
Đi chỗ khác mà xin
Nghèo khổ biết phận mình -
Lộn xộn tao bắt nhốt…
Ông thong thả cất bước -
Thấy một nhóc gầy gò
Đang mếu máo co ro - Giống
tên đánh giày đó…
Có việc gì đấy cháu - Từ từ
nói ta nghe
Anh bảo vệ yên nha - Đừng
làm trẻ con sợ …
Thằng bé con ấp úng - Hồi
chiều nay anh tôi
Cầm tiền của ông rồi - Băng
qua đường đi đổi
Chẳng may bị xe cán - Gãy
mất chân rồi ông
"Một trăm chín lăm đồng" -
Bảo tìm ông trả lại !
Anh tôi giờ nằm liệt - Chỉ
muốn xin gặp ông …
Một lần nữa chạnh lòng - Rảo
bước theo thằng bé
Đến ổ chuột xập xệ - Gặp
thằng anh đang nằm
Mặt xanh tái như chàm - Thở
ra tuồng hấp hối
Nói gấp hơi như vội - Xin
ông thương em con…
Cha mẹ đã không còn - Con
đánh giày nuôi nó…
Nay không may con khổ - Chỉ
xin ông việc này :…
Cho em con đánh giày - Mỗi
ngày cho ông nhé …
Kiếm lấy vài đồng lẻ - Mua
cơm sống mà thôi …
Chợt thằng anh duỗi tay -
Hơi thở lịm như tắt …
Cho ăn học bình thường - Như
bao đứa trẻ khác
Cứ bình tâm an lạc - Bệnh
viện tiền ta cho…
Thằng anh đã xuội lơ - Hồn
bay về thiên giới
Nhân cách nghèo cao vợi -
Môi nhợt thoáng nụ cười
Nó sống trọn kiếp người - Dù
nghèo nhưng tự trọng
Bao người giàu-danh vọng -
Đã chắc gì bằng đâu ! …
suu tam
MNLam
Cali
No comments:
Post a Comment